ai giúp tớ làm toán ko a
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nội Dung:Lan toàn diện về cả học thức và tấm lòng
Lan không chỉ là con ngoan của bố mẹ mà còn là cháu ngoan Bác Hồ
=69,78*0,75+69,78*0,25+69,78*9
=69,78*(0,75+0,25+9)
=69,78*10
=697,8
Khi ông mặt trời chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lấp ló sau chân núi cũng là lúc trống tan trường đã điểm. Chúng em sắp lại sách vở ngay ngắn rồi cho vào cặp sau khi kết thúc một buổi học căng thẳng.
Trước của lớp, các bạn học sinh xếp thành hai hàng ngay ngắn, quay đầu rồi cùng nhau hướng về phía cổng trường. Các bạn cười nói vui vẻ, kể về những vấn đề trong buổi học. Người bàn về bài toán khó, người lại lo lắng về đề văn cô giao về nhà. Mấy bạn nam tinh nghịch ý ới nhau ra về ở lại đá bóng. Trước khi về, cô giáo chủ nhiệm không quên nhắc các lớp về lịch trực tuần ngày mai. Cô tươi cười vẫy tay chào tạm biệt học sinh. Các bạn cũng khoanh tay chào cô rất lễ phép.
Bác bảo vệ đã mở cổng trường từ trước, các bạn chạy ào về phía bố mẹ đang đứng ở cổng chờ sẵn. Trong phút chốc, sân trường náo động như một đàn ong vỡ tổ. Bố mẹ các bạn phải chăm chú nhìn về phía con mình, liên tục vẫy tay ra hiệu để các bạn nhìn thấy. Tiếng còi xe, tiếng nổ máy vang vọng khắp cổng trường. Tất cả hòa với nhau thành một bản giao hưởng sôi động. Làn gió chiều thổi bay cái nắng nóng, mệt mỏi của tất cả mọi người. Vạn vật được bao trùm một màu vàng cam mờ ảo thật nên thơ.
Khi chúng em về đã vãn, bác bảo vệ đóng cánh cổng trường lại. Chỉ còn thấp thoáng bóng dáng bác lao công đang cần mẫn dọn dẹp lại bàn học, quét những chiếc lá cây vương trên sân trường. Sân trường lại trở về vẻ im lặng, trầm ngâm như buồn buồn chờ đón chúng em vào ngày mai.
Buổi tan học diễn ra náo nhiệt mà thật nhanh chóng. Chúng em lại trở về với ngôi nhà thân thương cùng bố mẹ sau một ngày học tập vất vả. Sau bữa tối, em ngồi vào bàn học để chuẩn bị thật tốt bài học ngày mai. Sân trường ơi, lớp học ơi, ngày mai gặp lại!
HT
"Tùng…. tùng…." Đã đến giờ tan học. Gương mặt của học sinh chúng tôi rạng rỡ hẳn lên. Sau một buổi học không ngắn ở trường, giờ đây chúng tôi đã được về nhà với ba mẹ.
Sau hiệu lệnh trống trường báo hiệu giờ tan tầm, học sinh chúng tôi nhanh chóng sắp xếp sách vở, đồ dùng học tập của mình để ra khỏi lớp học. Chỉ ít phút, học sinh từ các lớp ùa ra, ào ra, đông nghịt. Ai ai cũng muốn về nhà nhanh chóng. Buổi trưa đầu hè nắng nóng, bụng đói cồn cào, chỉ muốn nhanh chân về nhà ăn bữa cơm mẹ nấu. Cảm giác ấy càng thúc giục những đứa học trò tham ăn nhác học chúng tôi bước nhanh chân ra khỏi cổng trường. Vì thế mà, giờ tan tầm, cổng trường to đùng kia lúc nào cũng không chịu được sức ép của học sinh. Hàng trăm học sinh ùa ra khiến cho không gian rộng của cánh cổng cũng không đủ sức để chứa chúng. Không gian chen lấn, xô đẩy để được ra ngoài luôn là điều dễ thấy vào giờ tan tầm của trường tôi. Các bậc phụ huynh đã dàn hết ngoài cổng, chờ con ra để đón về. Học sinh từ các trường kế bên cũng trào ra khiến bỗng dưng đông đúc người hơn hẳn dồn về phía con đường qua trường. Giao thông luôn trong tình trạng tắc nghẽn. Học sinh lớp trên đã tự đi xe đạp đến trường cũng khó khăn hơn trong việc di chuyển. Nhiều bạn, tan trường còn tụ tập đợi nhau, chờ vãn người thì về. Chỉ tầm 20 phút sau tiếng trống tan trường, sân trường đã vắng tanh chỉ còn lác đác vài em bố mẹ chưa đến đón kịp hoặc vài bạn còn tám chuyện với nhau.
Âm thanh ồn ã của tiếng còi xe, của tiếng cười đùa đã biến mất trong phút chốc, giờ chỉ còn là tiếng gió, tiếng ve ngắt quãng mà thôi. Sân trường lại im lìm trong nắng chờ đến buổi học tiếp theo của những cô cậu học trò.
nhớ tick nha
Có một loại cây vẫn luôn được ví là loài cây của học trò, đó chính là cây phượng. Hoa phượng cũng được gọi là hoa học trò. Đây là cây mà em vô cùng yêu thích.
Cây phượng nằm trong sân trường em từ cách đây khá lâu rồi. Em cũng không biết số tuổi chính xác của cây, chỉ biết rằng so với những cái cây khác thì cây phượng này có thân to hơn nhiều. Thân của nó xù xì, đầy những vết nhám. Tuy nhiên, lớp vỏ thô ráp ấy không làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp kiêu sa của cây phượng. Với cái thân ấy, em cùng vài người bạn của mình phải dang rộng tay mới ôm xuể. Rễ của cây phượng cái thì đâm xuống lòng đất, cái thì xiên ngang mặt đất. Trên cây cao, tán phượng xòe rộng nhìn như một chiếc dù khổng lồ. Tán phượng đã giúp che bóng mát cho học sinh chúng em có thể thoải mái vui chơi ở dưới. Vào mùa xuân, tán phượng là nơi trú ẩn của những chú chim nhỏ bé. Nhưng khi mùa hè đến, trên cây phượng là nơi sinh sống của những chú ve. Ve lớn, ve nhỏ thi nhau cất tiếng râm ran suốt cả mùa hè. Điều đặc biệt hơn cả ở cây phượng chính là những chùm hoa phượng nở đỏ rực khi mùa hè đến. Hoa phượng nở đỏ rực như chùm pháo đêm giao thừa. Những bông hoa phượng đỏ gắn liền với tuổi học trò của chúng em. Mặc dù hoa phượng xuất hiện cũng là báo hiệu cho mùa thi, mùa chia tay nhưng cũng chính vì vậy mà hoa phượng trở nên đặc biệt.
Việc phải chia tay hoa phượng để lại trong lòng em biết bao nhiêu nhung nhớ. Nhớ mái trường, nhớ thầy cô, nhớ bè bạn và nhớ cả sắc đỏ của hoa phượng.
tick cho mình nha !
Chủ ngữ:những chiếc lá vàng; các đợt gió mùa đông bắc.
Vị ngữ: nhè nhẹ rụng cuối thu; giúp cho cây cối sửa soạn thay áo mới.
Chủ ngữ:những chiếc lá vàng; các đợt gió mùa đông bắc.
Vị ngữ: nhè nhẹ rụng cuối thu; giúp cho cây cối sửa soạn thay áo mới.
Tôi sinh ra tại một vùng quê thanh bình, mọi người chủ yếu làm nghề nông, vì vậy buổi sáng trên quê tôi rất náo nhiệt, vui nhộn. Tôi rất thích thú khi được hưởng cảm giác đó ngay trên quê hương của mình vào mỗi buổi sáng.
Sáng nào cũng vậy, khi ông mặt trời mới ló ra đằng đông thì cũng là lúc trên đường làng lại nhộn nhịp tiếng nói cười, tiếng bước chân vội vã của các bác nông dân đi làm, tiếng gọi nhau í ới của các bà đi chợ và tiếng nô đùa của lũ trẻ con đi học.
Làng tôi không rộng lớn lắm so với nhiều làng khác, nhưng nó lại có vẻ đẹp làm mê hoặc lòng người. Tôi chỉ cần bước ra ngõ là có thể ngắm nhìn con đường làng to rộng và đẹp. Nó hiện lên như một dải lụa mềm mại uốn quanh giữa hàng cây xanh tốt. Suốt đêm con đường làng vắng lặng và giờ đây thì nhộn nhịp tiếng chân người. Từng đoàn người kéo nhau ra đồng, vừa đi họ vừa kể chuyện, nói cười rất vui vẻ, trên khuôn mặt ai cũng tràn đầy hạnh phúc. Tiếng chó sủa râm ran cả một quãng đường. Những cô gái quẩy quang gánh, tay cầm liềm vừa đi vừa đuổi nhau cười khúc khích. Các bà, các mẹ từng tốp, từng tốp cũng đang rảo bước ra đồng. Các anh thanh niên kéo xe cải tiến, người kéo bò, người đánh xe công nông ra đồng. Lúc này, mặt trời đã lên cao, ánh nắng đã trải khắp mọi nẻo đường, trên khắp các ruộng lúa và ruộng hoa màu. Vài đám mây trắng bồng bềnh nhởn nhơ ở một góc trời. Từ các ngõ xóm, các bạn học sinh nhanh chân rảo bước tới trường. Trông ai cũng gọn gàng với bộ đồng phục và chiếc cặp sách ngay ngắn trên lưng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai đang bay trong gió sớm. Các bạn vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Mấy bạn lớp 7A đang tranh luận vui vẻ về một bài toán khó. Mấy anh chị cấp ba đi xe đạp liền vượt lên trước cho kịp giờ học. Các bác làm trong ủy ban xã cũng đang hối hả đạp xe để đến cơ quan làm việc. Thỉnh thoảng, mấy cái xe máy lướt nhanh trên mặt đường. Những em bé đi chăn trâu cũng đang khẩn trương cho trâu ra ngoài đồng gặm cỏ. Mọi người, mọi vật và các loại xe vẫn nối nhau rầm rập trên đường. Mấy chú chim trên cành hót líu lo như chào đón mọi người.
Ai cũng hối hả bước vào một ngày mới, bởi mỗi ngày mới đến hứa hẹn biết bao công việc đang chờ ở phía trước. Em rất thích cuộc sống thanh bình và yên vui như sớm nay trên quê hương mình.
Quê tôi còn nghèo lắm, nhưng mỗi sáng thức dậy thấy khung cảnh quê hương thật êm đềm, mọi người dân quê hăng say lao động, họ vẫn luôn nở nụ cười trên môi dù công việc có kho khăn vất vả. Với tình thần làm việc và thái độ yêu đời như vậy chắc chắn trong tương lai không xa quê tôi sẽ giàu đẹp không kém gì các vùng quê khác. Tôi rất yêu và tự hào vì mình được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này.
Tả cảnh buổi sáng trên quê hương em Bài văn mẫu 1Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.
Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.
Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.
Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.
Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
*bạn chỉ tham khảo thôi nhé *
Chúc bạn học tốt
ai đôn nâu:))