Qua truyện "Đồng tiền Vạn Lịch ", em thấy được những nét văn hoá và tính cách gì của người dân Hải phòng?????
Ai giúp mình với mình đang gấp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em hoàn toàn đồng ý với ý kiến "cuộc sống con người luôn gắn bó với thiên nhiên". Từ xa xưa, khi chưa có sự phát triển của công nghệ. Con người sống phụ thuộc hoàn toàn vào những gì thiên nhiên ban tặng: đất nước, không khí, lương thực.... Dù hiện tại đã bước vào kỉ nguyên số với rất nhiều tiện nghi nhưng con người không thể sống tách biệt với thiên nhiên. Có thể nói đối với con người thiên nhiên là một người mẹ vĩ đại nuôi dưỡng con người có thể tồn tại đến ngày hôm nay. Bên cạnh đó thiên nhiên là thần dược xoa dịu tâm hồn con người sau chuỗi ngày mệt mỏi. Thật đáng buồn khi ngày nay con người đang tàn phá thiên nhiên nghiêm trọng. Chính vì vậy mỗi người chúng ta cần có ý thức bảo vệ thiên nhiên vì bảo vệ thiên nhiên chính là bảo vệ cuộc sống của mỗi chúng ta.
“Cuộc sống của con người luôn gắn bó với thiên nhiên” là vừa đúng mà cũng vừa sai. Đối vớ người dsaan sống ở vùng nông thôn thì thiên nhiên đã quá đỗi quen thuộc với họ từ những dòng sông, con kênh cho lũ trẻ trong xóm tắm vào mỗi buổi trưa hè nắng nóng hay những cánh đồng rộng lớn gắn với mùa hè nóng bốc lửa của những người nông dân và buổi chiều vui vẻ của lũ con nít trong xóm hùa nhau đi bắt dế. Tất cả đều dệt nên 1 khung cảnh tươi đẹp, bình yên và gần gũi đến lạ thường của con người với thiên nhiên. Còn ở thành thị, phố xá đông đúc, khắp mọi nơi chỉ là nhà cửa. Chúng nằm san sát nhau từ chung cư, đến nhà cấp 4 hay biệt thự cũng có. Có nhiều người mãi mê chạy theo công việc và ngành kinh tế cũng phát triển, làm thải ra môi trường nhiều khí độc từ nhà máy, ảnh hưởng xấu đến thiên nhiên và dần dần, họ chẳng còn là 1 người bạn đẹp trong mắt tất cả những thứ quen thuộc sống bên cạnh họ - thiên nhiên màu mỡ, tốt tươi. Vì thế, từ đây, mỗi người chúng ta cần phải có ý thức bảo vệ môi trường, bảo tồn những nơi có thiên nhiên tốt lành, tươi đẹp và hạn chế những ống khói ở nhà máy thải ra các chất độc hại mà hủy hoại thiên nhiên.\
Không hay thì thôi nha bạn!
- Những câu thơ gợi lên cảm xúc trân trọng, thương thầy của một bạn học sinh. Bạn học sinh trong bài thơ trên thương thầy tóc bạc phơ, muốn thời gian dừng lại đừng trôi để thầy được trẻ lại, còn học thầy lâu hơn. Ngoài ra, thầy còn là những người lái đò cần mẫn, đưa bao nhiêu chuyến đò cập bến thành công.
Thông điệp: Phải biết trân trọng, vâng lời thầy cô. Vì thầy cô là những người nâng bước mình định hướng cho tương lai, giúp mình thành công hơn trong học tập.
#NgữVăn6
#songthuu~)
ghỉ hè vừa rồi, em cùng với các bạn trong Câu lạc bộ Tiếng Anh của trường đã có một trải nghiệm thú vị. Đó là một chuyến tham qua đến Khu di tích Cổ Loa ở Đông Anh, Hà Nội.
Sáng chủ nhật, đúng sáu giờ ba mươi, chúng em có mặt ở trường. Sau khi cô giáo điểm danh các thành viên trong câu lạc bộ, xe bắt đầu xuất phát. Khoảng ba mươi phút là đã đến nơi. Chúng em xuống xe, rồi được chị hướng dẫn viên đưa đi tham quan khu di tích.
Thành Cổ Loa được xây dựng vào khoảng thế kỷ III TCN, dưới thời trị vì của An Dương Vương, do sự chỉ đạo trực tiếp của Cao Lỗ. Thành tọa lạc tại một khu đất đồi nằm ở tả ngạn sông Hoàng - vốn là một nhánh lớn của sông Hồng.
Theo tương truyền, thành bào gồm chín vòng xoáy trôn ốc. Tuy nhiên, căn cứ trên dấu tích hiện còn, các nhà khoa học cho rằng thành chỉ có ba vòng. Bên trong thành là các khu đình, đền.
Đầu tiên, chúng em được đến làm lễ ở đền thờ vua An Dương Vương. Bầu không khí lúc này thật trang nghiêm. Sau đó, cả nhóm lần lượt ghé thăm: đình Cổ Loa (hay còn gọi là Ngự Triều Di Quy), kế tiếp là Am Mỵ Châu (am Bà Chúa hay đền thờ Mỵ Châu), chùa Cổ Loa, chùa Mạch Tràng (Quang Linh tự), cuối cùng là đình Mạch Tràng. Em cảm thấy ấn tượng nhất là Am Mỵ Châu với bức tượng thờ không đầu khiến em nhớ đến truyền thuyết “Truyện An Dương và Mị Châu - Trọng Thủy.
Theo lời của chị hướng dẫn viên thì hằng năm lễ hội Cổ Loa sẽ được diễn ra vào mùng sáu tháng giêng (âm lịch). Lễ hội thu hút rất đông khách thập phương đến. Nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đánh đu, đấu vật, kéo co… Ngoài gia, lễ hội còn tổ chức các buổi biểu diễn múa rối nước, hát quan họ. Sau khi tham quan xong, chúng em đã được thưởng thức một tiết mục múa rối nước rất hấp dẫn. Đúng bốn giờ chiều, xe đưa cả nhóm trở về trước. Mọi người đều thấm mệt nhưng cảm thấy rất vui vẻ.
Chuyến tham quan đến mảnh đất Cổ Loa đã giúp em có thêm nhiều kiến thức bổ ích. Em mong rằng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây để có thêm nhiều trải nghiệm hơn nữa.
Ở trường em, có một người cô không trực tiếp giảng dạy chúng em nhưng luôn đứng sau dõi theo sự tiến bộ của chúng em mỗi ngày. Cô cũng là người quản lý những hoạt động trong trường bằng sự nhiệt huyết, đó là cô hiệu trưởng trường em.
Cô hiệu trưởng có tên là Nguyễn Kim Ngân, năm nay cô vào tuổi 35. Cô là người hiệu trưởng trẻ nhất trong suốt mấy năm qua mà em từng gặp, vì vậy em luôn ngưỡng mộ tài năng của cô ây. Cô hiệu trưởng có dáng người thanh mảnh, mái tóc dài luôn được búi cao một cách đầy quý phái. Gương mặt cô luôn rạng rỡ, nụ cười tươi phúc hậu, đôi mắt long lanh và đen láy. Chiếc mũi cao thanh tú càng làm hài hoà các đường nét trên gương mặt. Cô thường mặc sơ mi và quần âu đến trường, trong những bộ cách lịch sự trong cô càng thanh lịch biết bao.
Mỗi ngày đầu tuần, cô lại bận những chiếc áo dài Việt Nam, trong cô hiệu trưởng lúc ấy thật duyên dáng. Lớp em ai cũng trầm trồ trước vẻ đẹp đầy tươi trẻ của cô. Khi được mời lên phát biểu, bằng giọng nói nhẹ nhàng, từ tốn nhưng cũng đầy nghiêm khắc, cô phê bình những mặt còn chưa tốt trong tuần, động viên chúng em phấn đấu thực hiện nhiệm vụ trọng tuần tới. Thỉnh thoảng, cô kiêm luôn cây văn nghệ của trường, ca hát để chào mừng tuần học mới. Giọng hát của cô thật cao mà thật ấm áp, màn biểu diễn của cô kết thúc là tiếng vỗ tay toàn trường cất lên ngợi khen. Quả thực, cô là người rất tài năng.
Không chỉ tài năng, cô hiệu trưởng còn rất tâm huyết với công việc. Cô luôn đi sớm, về trễ để hoàn thành công việc trong ngày, cô tận tâm đưa ra từng chiến lược, hoạt động của trường để triển khai trong từng tuần học, tháng học, kỳ học. Cô còn là người vận động những mạnh thường quân đề giúp đỡ các học sinh nghèo có hoàn cảnh bất hạnh trong trường, những đồng nghiệp còn nhiều khó khăn, bởi vậy mà ai cũng quý mến và khâm phục cô.
Những thành tích mà chúng em đạt được là niềm vui to lớn tặng cô. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, có nhiều thành tích cao để mang lại cho cô hiệu trưởng cùng mọi người hạnh phúc, niềm vui.
Các con trật tự nào!
Một giọng nói ấm áp vang lên từ mi-cờ-rô. Đó là giọng nói của cô giáo hiệu trưởng trường em. Người mà cả trường chúng em ai nấy đều yêu quý và kính trọng.
Em không biết cô bao nhiêu tuổi nhưng nhìn trông cô còn trẻ lắm! Dáng hình cô hơi đậm đà. Nhưng cô mặc bộ nào cũng hợp, nhất là với bộ com lê đen. Em rất thích kiểu tóc xoăn của cô, trông thật hợp với khuôn mặt nhân từ vốn có. Đôi mắt hiền hậu. Còn nụ cười của cô thì thật duyên, khó ai mà quên được.
Em nhớ lần đầu vào trường. Ai cũng bỡ ngỡ khi tiếp xúc với cô thầy, các bạn bè của trường mới. Nhưng ai cũng lấy lại được tự tin khi gặp cô: một ánh nhìn hiền hậu, nụ cười thật thân thiện, giọng nói ấm áp, tất cả gợi lên một điều rằng: ngôi trường rất thân thương, bạn bè thì thân yêu và đoàn kết. Trong đó, cô hiệu trưởng là người đã tạo dựng lên điều đó.
Vì là một người chị lớn trong trường và là người mẹ của hàng trăm đứa con, nên cô rất gương mẫu. Có lần khác, hôm đó là sinh nhật bạn lớp trưởng và lễ sơ kết học kì 1 nên lớp liên hoan rất hậu hĩnh. Mặc dù vui vẻ đến mấy nhưng cũng không thể quên cô hiệu trưởng. Hôm đó, chúng em tập trung ở cổng trường, chờ khi cô đi ra, các bạn xúm lại tặng cô bánh kẹo nhân ngày sinh nhật.
Cô còn hứa sẽ mua quà cho bạn nữa. Chúng em nghỉ, mấy nay cô bận lắm, không mua quà được đâu. Nhưng sau giờ ra chơi hôm sau, cả lớp đều ngỡ ngàng và cảm động trước một món quà xinh xắn được đặt trên bàn bạn lớp trưởng có ghi: “Chúc con chăm ngoan, học giỏi”. Cô hiệu trưởng! Ai cũng cảm động trước tấm lòng của cô: dù có bận trăm công nghìn việc vẫn nhớ đến lời hứa sẽ mua quà của mình.
Lớp em ai cũng bảo cô như Bác Hồ trong câu chuyện Chiếc vòng bạc vậy. Đối với người lớn có thể là chuyện bình thường nhưng đối với chúng em, đó là một tình yêu thương và quan tâm vô bờ bến. Cô là người mang lại cho chúng em tình yêu thương vô tận, không kể xiết được! Em ao ước mai sau sẽ trở thành một người hiệu trưởng tốt bụng và giàu lòng nhân ái như cô