Sắp xếp các từ: tham lam, tham dự, tham quan, tham vọng, tham chiến theo các nhóm dựa vào các nghĩa khác nhau của yếu tố tham. Giải nghĩa yếu tố tham trong mỗi nhóm từ đó.
Đây nữa nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
: a/ - Cố chủ tịch: vị chủ tịch đã qua đời.
- Cựu chủ tịch: vị chủ tịch trước (phân biệt với vị CT đương nhiệm)
b/ - Cương quyết (cương: cứng, cứng rắn; quyết: nhất định): giữ vững ý định không thay đổi
- Kiên quyết (kiên: tỏ ra; quyết: bền bỉ): quyết tâm làm bằng được điều đã định, dù gặp trở ngại cũng không thay đổi à Hai từ cương quyết và kiên quyết khác nhau về sắc thái ý nghĩa:
+ Cương quyết: bộc lộ sự dứt khoát, cứng rắn trong việc quyết định thái độ, hành động
+ Kiên quyết: bộc lộ ý chí bền bỉ, không gì lay chuyển trong việc thực hiện mục tiêu
Mình sáng nay cũng vừa học
1. Phân biệt nghĩa của các cặp từ sau:
a. cố chủ tịch - cựu chủ tịch
- "Cố" có nghĩa là chỉ người đã qua đời nhưng vẫn cò lưu lại trong ký ức và từ này chỉ dùng cho những người có danh phận hoặc địa danh nổi tiếng nên Cố chủ tịch có nghĩa là nói đến vị chủ tịch đã qua đời.
- " Cựu" có nghĩa là cũ nhưng vẫn còn sống nên từ Cựu chủ tịch có nghĩa là nói đến một người đã từng làm chủ tịch đã hết nhiệm kì mà vẫn còn sống.
b. cương quyết - kiên quyết
- " Cương" có nghĩa là cứng , cứng rắn còn "quyết" là quyết tâm, nhất định nên từ Cương quyết có nghĩa là dù thế nào cũng giữ vững ý định , lập trường cho dù có gặp phải trở lực gì cũng không thay đổi.
-" Kiên" có nghĩa là kiên trì bền bỉ còn " quyết" là quyết tâm nên từ Kiên quyết có nghĩa là kiên trì , quyết tâm làm được điều đã định , dù khó khăn đến mấy cũng không thay đổi
Nguyễn Mon Hoàng Anh | +4đ tặng | |
Thứ 2, ngày 04/10/2021 15:28:50 | |
Chat Online |
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang hơn. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
Gia đình nhỏ của tôi lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm áp của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài chiến trường, đến nay vẫn công tác trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn bề ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa tinh thần cho mẹ mà còn là tất cả với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như thế. Tuy hiếụ động nhưng em ngoan ngoãn và rất thông minh. Hai chị em tôi có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi dường như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng...
Gia đình nhỏ của tôi thật hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin tưởng.
Tôi rất yêu và tự hào về gia đình mình.
Gia đình nhỏ của tôi lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm áp của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài chiến trường, đến nay vẫn công tác trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn bề ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa tinh thần cho mẹ mà còn là tất cả với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như thế. Tuy hiếụ động nhưng em ngoan ngoãn và rất thông minh. Hai chị em tôi có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi dường như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng...
Gia đình nhỏ của tôi thật hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin tưởng.
Chúc bn hc tốt !
Câu1 :
-Bài thơ sông núi nước Nam được coi là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của dân tộc ta vì bài thơ tuyên bố chủ quyền độc lập của đất nước và không một thế lực nào có thể xâm phạm quyền độc lập tự do của dân tộc. Bài thơ cũng khích lệ tinh thần nhân dân đấu tranh giành độc lập và cũng đã đánh vào tâm lý của giặc khiến giặc e sợ.
câu 2 :
-vì đế là cách xưng hô bá chủ , thể hiện được sự cai trị trên mảnh đất nào đó.
câu 3 :
Sau khi được học bài Nam Quốc Sơn Hà em hiểu ra rất nhiều điều, tuy nó chỉ có 4 câu thơ nhưng nó lại đưa ra rất nhiều điều. Hai câu thơ đầu là nói về nước Nam thì vua Nam sẽ ở, còn 2 câu cuối thì nói về lời cảnh báo của nước ta đối với bọn giặc. Nam quốc sơn hà là một trong những áng văn chương kiệt tác của văn học thời Lí- Trần. Nó là tác phẩm kết tinh được hào khí thời đại, cảm xúc của muôn trái tim, vì thế, nó tiêu biểu cho tinh thần độc lập, khí phách anh hùng và khát vọng lớn lao của dân tộc trong buổi đầu xây dựng một quốc gia phong kiến độc lập. Sông núi nước Nam là của người Nam. Đó là sự thật hiển nhiên. Không ai có quyền phủ định? Bởi sự phân định núi sông, bờ cõi đâu phải là ý muốn chủ quan của một người hay một số người, mà do “Trời” định đoạt. Bản đồ ranh giới lãnh thổ của các quốc gia đã in dấu ấn trong sách trời: Ai có thể thay đổi được! Tác giả bài thơ đã đưa ra những lí lẽ thật xác đáng. Qua cách lập luận, nổi lên một quan niệm, một chân lí thiêng liêng và cao cả: chân lí về sự tồn tại độc lập có chủ quyền của dân tộc Đại Việt. Và đó chính là những cảm nghỉ của em
II)Bài thơ phò giá về kinh
Câu 1:
-Bài thơ được làm lúc Trần Quang Khải đi đón Thái thượng hoàng Trần Thánh Tông và vua Trần Nhân Tông vè Thăng Long ngay sau chiến tháng Chương Dương, Hàm Tử và giải phóng kinh đô năm 1285.
-Bài thơ được viết theo thể ngũ ngôn tứ tuyệt Đường luật, có cách gieo vần tương tự như ở thất ngôn tứ tuyệt.
Câu 2 :
- Nội dung: Thể hiện hào khí chiến thắng của dân tộc ta thời Trần và mong ước xây dựng, phát triển đất nước trong hòa bình, niềm tin sắt đá vào sự bền vững muôn đời của đất nước.
- Nghệ thuật:
• Thơ ngũ ngôn tứ tuyệt cô đọng, hàm súc
• Diễn đạt súc tích, cô đúc, dồn nén cảm xúc vào bên trong ý tưởng
Câu 3 :
hải hoàn về hào khí chiến thắng và khát vọng hoà bình.
* Niềm tự hào dân tộc trong hào khí chiến thắng:
- Hai câu đầu:
+ Chương Dương, Hàm Tử: Tái hiện hai nơi đánh dấu cuộc chiến thắng hào hùng.
+ Niềm tự hào trước chiến công oanh liệt
* Khát vọng hòa bình:
- Hai câu cuối:
+ Lời khích lệ xây dựng đất nước
+ Niềm tin đất nước vững bền, thái bình, thịnh trị.
Câu 4 :mik ko bít làm câu này . Sorry nhé !
Câu 5:
Bạn tham khảo bài này nhé !
https://h7.net/hoi-dap/ngu-van-7/chung-minh-nhan-xet-ve-2-bai-tho-song-nui-nuoc-nam-va-pho-gia-ve-kinh--faq302487.html
Bạn tham khảo ạ (Nếu sai đề báo mình ạ):
Cuộc sống là một hành trình đầy thú vị. Ngày hôm nay bạn đang ở trên đỉnh cao của sự thành công nhưng cũng có thể ngày mai bạn rơi xuống vực thẳm của sự thất bại. Cuộc sống luôn có sự hòa trộn của những gam màu tươi sáng và những gam màu đen tối. Vậy nếu một ngày cuộc sống của bạn trở nên u ám, bế tắc thì bạn sẽ làm gì? Có ý kiến cho rằng: "Nếu một ngày cuộc sống của bạn bị nhuốm màu đen, hãy cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh".
Ý kiến trên đã đưa ra một phương châm sống, thái độ sống đúng đắn, tích cực. Nếu màu xanh, màu hồng tượng trưng cho sự tươi sáng, hi vọng thì màu đen lại là màu sắc tượng trưng cho sự đen tối, u ám. "Cuộc sống bị nhuốm màu đen" là cuộc sống gặp nhiều chông gai, khó khăn thậm chí đó còn là sự đau khổ, bất hạnh. Nó khiến con người tuyệt vọng, mất niềm tin vào những gì tốt đẹp. "Những vì sao lấp lánh" tượng trưng cho ánh sáng của sự lạc quan, niềm hi vọng. "Cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh" là hành động xuất phát từ sự chủ động, lạc quan của mỗi cá nhân trong việc tìm ra hướng giải quyết cho những khó khăn mà mình đang đối mặt. Đó cũng là hành động thể hiện bản lĩnh của mỗi chúng ta. Câu nói: "Nếu một ngày cuộc sống của bạn bị nhuốm màu đen, hãy cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh" đã đề cao sự chủ động, tinh thần lạc quan, tích cực của mỗi con người trong cuộc sống. Dù cho hoàn cảnh bạn gặp phải có khó khăn, khổ cực đến nhường nào thì chúng ta nên tự mình thay đổi, làm chủ hoàn cảnh để có cuộc sống tốt đẹp, viên mãn hơn.
Cuộc sống giống như một bức tranh đủ các màu sắc. Đó là một hành trình dài ẩn chứa đầy khó khăn, thử thách và chúng có thể xảy đến với chúng ta một cách rất bất ngờ khiến chúng ta không thể né tránh. Liệu có bao nhiêu người đảm bảo được rằng cuộc sống của mình chỉ trải đầy hoa hồng? Liệu có những ai chắc chắn được rằng bản thân sẽ không gặp phải chông gai, trắc trở và cả những đau khổ, bất hạnh? Ngày hôm nay, công ty bạn đang rất phát triển nhưng có thể ngay ngày mai công ty rơi vào tình trạng phá sản. Ngày hôm nay bạn vẫn khỏe mạnh nhưng biết đâu ngày mai có những tai nạn bất ngờ ập đến. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là gam màu hồng tươi sáng hay gam màu xanh hi vọng. Cuộc sống còn có những chuỗi ngày màu đen u tối. Vì không thể biết trước điều gì xảy đến với mình nên trong bất cứ hoàn cảnh nào con người cũng không được phó mặc, cam chịu số phận mà phải luôn đấu tranh để chiến thắng hoàn cảnh. Nếu không cố gắng để thoát ra những tai ương mà cuộc sống đem lại thì chúng ta sẽ bị chính những tai ương, khổ đau đó vùi dập. Chính trong gian nan, nghịch cảnh con người mới khám phá ra được sức mạnh của mình. Ai đó đã từng nói rằng giông bão sẽ chỉ làm cho cây bám sâu rễ vào trong lòng đất. Nếu không rơi vào hoàn cảnh khó khăn thì có lẽ chúng ta sẽ không khám phá ra được giới hạn của bản thân.
Sự lạc quan cùng tâm thế chủ động sẽ giúp con người vượt qua được những chông gai, thử thách. Bởi lẽ, mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống và không ai có thể sống thay cho cuộc sống của ai nên nếu cuộc sống của bản thân có bị nhuốm gam màu u ám thì chúng ta hãy tự cầm bút và vẽ lên những vì sao lấp lánh. Thay vì chờ đợi sự giúp đỡ của người khác, chúng ta cần tin vào năng lực của bản thân và cố gắng hết mình để thay đổi hoàn cảnh. Một tâm thế chủ động cùng bản lĩnh kiên cường sẽ giúp chúng ta nhanh chóng thay đổi được thực tại đen tối. Những vì sao lấp lánh là những suy nghĩ và hành động tích cực nhằm hướng đến một tương lai tươi sáng. Nếu cứ giữ cho mình tâm thế bị động, ỷ lại, không dám đối diện với trở ngại thì con người mãi mãi chỉ là những kẻ thất bại, không có ý chí, bản lĩnh. Mỗi chúng ta chỉ được sống một lần nên hãy nắm quyền chủ động trong chính cuộc sống của mình. Chắc hẳn các bạn đều biết đến Nick Vujicic - một người đàn ông khuyết tật cả tay và chân đến từ Australia. Tuổi thơ của anh đã phải chịu sự chế giễu của mọi người xung quanh, anh từng bị trầm cảm và có ý định tự tử nhưng bằng ý chí, niềm tin và nghị lực phi thường anh đã tự vẽ lên cho mình những vì sao lấp lánh. Anh trở thành cử nhân kép ngành Kế toán và Lập trình kế hoạch tài chính của Đại học Griffith và trở thành diễn giả diễn truyền động lực sống cho tất cả mọi người trên thế giới đặc biệt là những người khuyết tật. Cuốn sách "Cuộc sống không giới hạn" của Nick Vujicic đã chiếm được cảm tình của đông đảo bạn đọc và những chia sẻ của anh trong những trang sách đã trở thành động lực lan tỏa những suy nghĩ, hành động tích cực đến rất nhiều người trên thế giới. Một minh chứng điển hình mà chúng ta có thể nhắc đến đó là Bác Hồ. Để mang lại cho nhân dân cuộc sống no ấm, Bác đã ra đi tìm đường cứu nước. Trong sự nghiệp cách mạng của mình Bác luôn giữ vững nguyên tắc "Tự lực cánh sinh", không ỷ lại vào sự giúp đỡ của các nước xã hội chủ nghĩa nên chúng ta mới có được cuộc sống độc lập, tự do như ngày nay. Thử hỏi, nếu Bác không tự vẽ cho mình những vì sao, không có niềm tin vào bản thân , không có sự nỗ lực, cố gắng trong suốt ba mươi năm bôn ba khắp các nước trên thế giới thì liệu rằng chúng ta có được cuộc sống hòa bình như ngày nay?
Mike Dita từng nói rằng: "Bạn không bao giờ là kẻ thua cuộc cho đến khi bạn bỏ cuộc". Cho dù hoàn cảnh bạn gặp phải có khó khăn đến nhường nào nhưng chỉ cần cố gắng hết mình thì bạn sẽ không phải hối hận hay tiếc nuối. Chỉ khi bạn ngừng cố gắng bạn mới là kẻ thua cuộc. Dù kết quả đạt được có như bạn mong muốn hay không thì mọi nỗ lực của bạn cũng đều được ghi nhận. Niềm tin vào bản thân sẽ giúp chúng ta vượt qua được những trở ngại. Không nên trông chờ, dựa dẫm vào người khác bởi càng ỷ lại thì chúng ta càng thất bại. Bầu trời đêm có lấp lánh những vì sao hay không phụ thuộc vào chính bản thân mỗi chúng ta. Bên cạnh những người luôn nỗ lực phấn đấu để thay đổi hoàn cảnh thì lại có những con người cam chịu hoàn cảnh, phó mặc cho số phận. Họ nhụt chí mỗi khi gặp khó khăn, nản lòng mỗi khi gặp thử thách. Có lẽ vì không thể tự mình vẽ những vì sao nên họ luôn chìm trong thất bại, chán chường, không tìm ra hướng giải quyết cho những chông gai mình gặp phải.
Để không bị hoàn cảnh nhấn chìm, chúng ta phải sống phải có ý chí, nghị lực, không được né tránh, gục ngã, cam chịu trước hoàn cảnh. Cần giữ cho mình tinh thần lạc quan và luôn nhìn nhận vấn đề theo chiều hướng tích cực để tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất. Đời sẽ thay đổi khi chúng ta thay đổi. Nếu bạn không thể thay đổi được những gì đã xảy đến với mình nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi được thái độ của mình. Đồng thời mỗi chúng ta hãy trang bị cho mình những kĩ năng cần thiết để vượt qua mọi khó khăn, trở ngại.
Ý kiến trên là bài học quý giá đối với chúng ta. Cuộc sống của chúng ta trở nên tăm tối hay tươi đẹp phụ thuộc vào bản thân mỗi con người. Hãy cầm bút và tự tô điểm cho cuộc đời mình những vì sao để có một cuộc sống ý nghĩa. "Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí" (N. Ostrovski).
“Cuộc sống bị nhuốm màu đen”: cuộc sống tối tăm, u ám, gặp nhiều sóng gió, trắc trở, khổ đau, bất hạnh, không hy vọng.“Cầm bút và vẽ ": tinh thần chủ động, tự lực cánh sinh, không dựa dẫm hay lệ thuộc từ khách quan.Cầm bút vẽ cho nó "những ngôi sao lấp lánh": cuộc sống tươi mới, muôn màu muôn vẻ, không còn tẻ nhạt, u ám, biến "Cuộc sống bị nhuốm màu đen" trở nên hạnh phúc, tràn ngập niềm vui, thành công. Cuộc sống khó khăn, đen tối đến đâu, mỗi con người cần chủ động với tinh thần lạc quan để làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống chính mình và khiến nó trở nên đẹp đẽ và ý nghĩa hơn.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng, thuận buồm xuôi gió mà đôi khi cũng cần có cái gọi là khó khăn, thử thách, "cuộc sống bị nhuốm màu đen" con người dễ dàng cảm thấy chán nản,đau khổ, tuyệt vọng .Gian khổ là thế, chông gai là thế nhưng con người không được bi quan, chán nản, đầu hàng số phận. Bởi chính những cái gai sắc nhọn ấy sẽ tô điểm chính bản thân bạn, mài giũa con người bạn. Qua khó khăn, thử thách, chính ta sẽ biết được điểm mạnh, điểm yếu của bản thân để từ dó học cách khắc phục điểm yếu , phát huy điểm mạnh, chuẩn bị cho một cuộc hành trình âm thầm và gian khổ, đích đến của thành công. Con người cần tin tưởng vào bản thân, chủ động trong mọi việc ....=> yếu tố quan trọng giúp đi tới thành công, cuộc sống tốt đẹp.Nếu không dám đương đầu và vượt qua những thất bại, khổ đau thì con người sẽ bị nhấn chìm, gục ngã, mãi sống trong bất hạnh và sự tăm tối.
Trong cuộc sống, không phải ai cũng biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã, có nhiều người ngồi mãi trên vết xước, cũng có người giơ tay chờ đón một ai đó cầm lấy và đỡ mình dậy.... thiếu ý chí, nghị lực, không chủ động, tự hủy cuộc đời mình....
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”
Những lời trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân đã gợi ra những suy từ về tình yêu quê hương đất nước. Đầu tiên, tình yêu quê hương, đất nước là một tình cảm tình cảm yêu mến và gắn bó sâu sắc, chân thành đối với những sự vật, con người thuộc về nơi chúng ta sinh ra và lớn lên. Con người Việt Nam vốn giàu tình yêu quê hương, đất nước. Từ xưa đến nay, nhân dân ta luôn phát huy điều đó trong mọi hoàn cảnh. Từ quá khứ hào hùng của thời đại Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… Cho đến những năm kháng chiến chống Pháp, Mỹ thì tinh thần đó lại càng sáng ngời. Tinh thần yêu nước không phân biệt tuổi tác, giới tính hay giai cấp. Bất kì ai, nếu đã là người Việt Nam thì đều mang trong mình lòng yêu quê hương, đất nước. Tình yêu quê hương, đất nước là một thứ tình cảm thiêng liêng. Nhưng có những người lại quên đi nguồn cội của mình. Điều đó thật đáng lên án và phê phán. Mỗi người dân Việt Nam cần ý thức nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước.
Quê hương, đất nước - tiếng gọi thật thiêng liêng mà giàu tình cảm. Đối với mỗi người cũng như với em, tình yêu quê hương, đất nước là vô cùng quan trọng. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thuộc ngoại thành của thủ đô Hà Nội. Đó là một vùng quê trù phú, yên bình và tuyệt đẹp. Những cánh đồng lúa bát ngát một màu vàng ươm. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa quanh năm cung cấp cho đồng ruộng quê em những tinh túy của đất trời. Không chỉ có thiên nhiên mà con người cũng đáng quý, họ sống rất thật thà và nồng hậu. Người dân quê em làm ăn vất vả, bận rộn quanh năm. Nhưng họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời. Tất cả khiến em thêm yêu quê hương của mình nhiều hơn. Hôm nay, với sự phát triển của khoa học công nghệ, quê hương của em cũng đang trở nên hiện đại hơn. Nhiều ngôi nhà cao tầng được xây dựng. Đường phố trở nên khang trang, tập nập. Những cửa hàng đẹp đẽ, rộng lớn… Càng tự hào về quê hương của mình bao nhiêu, em tự nhủ phải cố gắng học tập bấy nhiêu. Trong tương lai, em sẽ trở về để xây dựng quê hương mình ngày một giàu đẹp hơn nữa.