Em có cẩm nhận gì khi đọc đoạn thơ sau:
Trái đất trẻ của bạm trẻ năm châu
Vàng, trắng, đen... dù da khác màu
Ta là nụ, là hoa của đất
Gió đẫm hương thơm, nắng tô thắm sắc
Màu hoa nào cũng quý, cũng thơm
Màu da nào cũng quý, cũng yêu
DÀI VÀ KO CHÉP MẠNG NHEN( Nhớ chỉ biện pháp tu từ hay còn gọi là nghệ thuật nhen Mn
?????