K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Là một bài thơ hay và đầy ý nghĩa. Bài thơ đã sử dụng hình ảnh "đèn" để tượng trưng cho ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Hình ảnh "đèn" xuất hiện xuyên suốt bài thơ, từ đầu đến cuối. "Đèn" là biểu tượng cho sự sống, cho ánh sáng hy vọng, cho niềm tin vào chiến thắng. "Đèn" soi sáng con đường cho ta đi, "đèn" tiếp thêm sức mạnh cho ta chiến đấu. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh, nhân hóa để làm nổi bật hình ảnh "đèn". "Đèn" được so sánh với "những tâm hồn không bao giờ biết tắt", với "miền Nam hai mươi năm không đêm nào ngủ được", với "cả nước". "Đèn" được nhân hóa "chong mắt", "nhìn", "thắp", "soi", "mọc", "đứng gốc", "hành quân". Bài thơ đã thể hiện niềm tin vào chiến thắng của nhân dân ta. "Đèn" là biểu tượng cho sự sống, cho ánh sáng hy vọng. "Đèn" sẽ mãi mãi soi sáng con đường cho ta đi, dẫn dắt ta đến chiến thắng. Bài thơ đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. Bài thơ đã giúp em hiểu thêm về ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ cũng đã tiếp thêm cho em niềm tin vào cuộc sống, vào tương lai tươi sáng của đất nước.

viết bài văn phân tích đặc điểm nhan vật trong văn bản dưới đây: Anh lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được. Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay. Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được. Ich-chi-an nhặt được một con cá to. Nó...
Đọc tiếp

viết bài văn phân tích đặc điểm nhan vật trong văn bản dưới đây:

Anh lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được. Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay. Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được. Ich-chi-an nhặt được một con cá to. Nó quẫy mạnh trong tay anh. Ích-chi-an cười và dỗ nó: Cố gắng chút nữa, đừng quẫy làm gì!. Tất nhiên, nếu bắt được con cá trên biển và gặp lúc đói bụng, anh có thể chén một cách ngon lành. Nhưng đó là một việc ác bất đắc dĩ mới phải làm. Còn ở đây, trên bờ biển này, lch-chi-an là người che chở, là bạn và ân nhân của các loài vật đó. [] Trên mặt đất ban đêm chỉ có những ngôi sao nhỏ ở xa tít, thỉnh thoảng có trăng. Còn ở đây thì có ngàn vạn ngôi sao, ngàn vạn Mặt Trăng và Mặt Trời sặc sỡ phát ra ánh sáng dịu dàng. Một hồi còi trầm trầm từ cảng vang vọng tới. Tàu Hô-rốc (Horock) khổng lồ báo hiệu sắp lên đường về. Chết, muộn quá rồi! Trời sắp sáng. Ích-chi-an đã vắng mặt gần 24 tiếng đồng hồ. Chắc anh sẽ bị cha mắng. Ich-chi-an đã tới đường hầm. Anh thò tay qua song sắt mở cửa ra rồi theo đường hầm mà bơi trong bóng tối dày đặc. Lúc về, anh phải bơi ở lớp nước lạnh phía dưới chảy từ biển vào những hồ nước trong vườn. Một vật gì đó đập vào vai, đánh thức Ích-chi-an dậy. Anh đã vào đến hồ nước và ngoi lên, lch-chi-an bắt đầu thở bằng phổi. Anh thở không khí ngát hương thơm của các loại hoa quen thuộc. Theo lệnh cha, mấy phút sau, anh đã ngủ say trên giường. (Trích Người cá, Đỗ Ca Sơn dịch, NXB Văn học, 2018)

2
15 tháng 3

helppp với ạ mai nộp r

viết ý ra x đc ạ

+ Tình yêu thương và lòng nhân ái:
--> Ích-chi-an lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được.
--> Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay.
--> Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được.
--> Anh nhặt được một con cá to và dỗ nó: "Cố gắng chút nữa, đừng quẫy làm gì!".
+ Ý thức bảo vệ môi trường:
--> Ích-chi-an không bao giờ ăn cá trên bờ biển, dù anh có thể đói bụng.
--> Anh coi mình là người che chở, là bạn và ân nhân của các loài vật.
+ Sự dũng cảm và gan dạ:
--> Ích-chi-an dám bơi trong bóng tối dày đặc để về nhà.
--> Anh không sợ hãi khi bị một vật gì đó đập vào vai.
+ Sự ngoan ngoãn và hiếu thảo:
--> Ích-chi-an biết rằng cha sẽ mắng anh vì vắng mặt gần 24 tiếng đồng hồ.
--> Anh vâng lời cha và ngủ say trên giường sau khi được lệnh.
+ Khả năng thích nghi:
--> Ích-chi-an có thể thở bằng phổi và bằng mang.
--> Anh có thể sống ở cả trên cạn và dưới nước.
+ Ngoài ra, qua đoạn trích, ta còn thấy Ích-chi-an là một người:
--> Cô đơn và lạc lõng.
--> Khao khát được sống một cuộc sống bình thường như bao người khác.
=> Ích-chi-an là một nhân vật có nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng yêu, đáng quý. Qua nhân vật này, tác giả ca ngợi tình yêu thương, lòng nhân ái, ý thức bảo vệ môi trường và mong muốn được sống hòa hợp với thiên nhiên của con người.

15 tháng 3

có tôi

Trong kho tàng truyện truyền thuyết Việt Nam, nhân vật Thánh Gióng luôn để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Em cảm thán Thánh Gióng bởi sự dũng cảm, lòng yêu nước nồng nàn và sức mạnh phi thường. Khi đất nước lâm nguy, Thánh Gióng đã từ bỏ cuộc sống êm đềm để ra trận đánh giặc Ân. Sức mạnh của Gióng lớn lên nhanh chóng như thổi, chỉ trong vòng một ngày, Gióng đã trở thành một tráng sĩ vạm vỡ, khỏe mạnh. Với vũ khí là cây tre ngà và con ngựa sắt, Gióng đã chiến đấu anh dũng và tiêu diệt giặc Ân, bảo vệ quê hương. Sau khi chiến thắng, Gióng không màng danh lợi, cởi áo giáp bay về trời. Hình ảnh Thánh Gióng là biểu tượng cho sức mạnh đoàn kết và ý chí quật cường của dân tộc ta trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Em luôn tự hào về Thánh Gióng và noi gương theo người anh hùng trong truyền thuyết này.

=> Mở bài: Trường học là ngôi nhà thứ hai, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ của mỗi con người. Trên con đường trưởng thành, nhà trường đóng vai trò vô cùng quan trọng, góp phần định hình nhân cách, bồi đắp tri thức và kỹ năng cho mỗi học sinh.
=> Thân bài:
+ Về tri thức:
--> Trường học cung cấp cho học sinh kiến thức về khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, nhân văn, giúp học sinh hiểu biết về thế giới xung quanh, phát triển tư duy logic, sáng tạo.
--> Kiến thức học được ở trường là nền tảng để học sinh tiếp tục học tập và phát triển trong tương lai.
+ Về kỹ năng:
--> Trường học rèn luyện cho học sinh các kỹ năng mềm như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, kỹ năng giải quyết vấn đề, kỹ năng tư duy phản biện,...
--> Những kỹ năng này giúp học sinh tự tin hơn, thích nghi tốt hơn với môi trường học tập và làm việc sau này.
+ Về nhân cách:
--> Trường học là môi trường giáo dục đạo đức, lối sống, giúp học sinh hình thành nhân cách tốt đẹp, biết yêu thương, quý trọng bản thân, gia đình và xã hội.
--> Thầy cô giáo là những người dìu dắt, định hướng cho học sinh, giúp học sinh trở thành những người có ích cho xã hội.
=> Kết bài: Trường học đóng vai trò quan trọng trong sự trưởng thành của mỗi người. Mỗi học sinh cần ý thức được vai trò của nhà trường, nỗ lực học tập và rèn luyện để trở thành những người có ích cho xã hội.

(Cần rất gấp) CÂY TRE TRĂM ĐỐT Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có. Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời...
Đọc tiếp

(Cần rất gấp)
CÂY TRE TRĂM ĐỐT

Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.

Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con một nhà phú hộ khác ở trong làng.

Sáng hôm sắp đưa dâu, ông chủ gọi đứa ở lên lừa nó một lần nữa, bảo rằng: “Bây giờ mày lên rừng tìm cho ra một cây tre có trăm đốt đem về đây làm đũa ăn cưới, thì tao cho mày lấy con gái tao ngay”.

Đứa ở tưởng thật, vác dao đi rừng. Nó kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy có cây tre đủ trăm đốt. Buồn khổ quá, nó ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng thấy có một ông lão râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trúc hiện ra bảo nó: “Tại sao con khóc, hãy nói ta nghe, ta sẽ giúp cho”. Nó bèn đem đầu đuôi câu chuyện ông phú hộ hứa gả con gái cho mà kể lại. Ông bụt nghe xong, mới bảo rằng: “Con đi chặt đếm đủ trăm cái đốt tre rồi đem lại đây ta bảo”.

Nó làm theo y lời dặn, ông dạy nó đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” (vào ngay, vào ngay) đủ ba lần, thì một trăm khúc tre tự nhiên dính lại với nhau thành một cây trẻ đủ một trăm đốt. Nó mừng quá, định vác về, nhưng cây tre dài quá, vướng không đi được. Ông lão bảo nó đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” (ra ngay, ra ngay) đúng ba lần thì cây tre trăm đốt lại rời ra ngay từng khúc.

Nó bèn bó cả lại mà gánh về nhà. Đến nơi thấy hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, nó mới hay là ông chủ đã lừa nó đem gả con gái cho người ta rồi. Nó không nói gì, đợi lúc nhà trai đốt pháo cưới, bèn đem một trăm khúc tre xếp dài dưới đất, rồi lẩm bẩm đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” cho liền lại thành một cây tre trăm đốt, đoạn gọi ông chủ đến bảo là đã tìm ra được, và đòi gả con gái cho nó. Ông chủ lấy làm lạ cầm cây tre lên xem, nó đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì ông ta bị dính liền ngay vào cây tre, không làm sao gỡ ra được. Ông thông gia thấy vậy chạy đến, định gỡ cho, nó lại đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì cả ông cũng bị dính theo luôn, không lôi ra được nữa.

Hai họ thấy thế không còn ai dám lại gần nó nữa. Còn hai ông kia không còn biết làm thế nào đành van lạy xin nó thả ra cho. Ông chủ hứa gả con gái cho nó, ông thông gia xin về nhà ngay, nó để cho cả hai thề một hồi rồi nó mới đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thì hai ông rời ngay cây tre, và cây tre cũng rời ra trăm khúc.

Mọi người đều lấy làm khiếp phục đứa ở, ông chủ vội gả con gái cho nó, và từ đó không còn dám khinh thường nó nữa.

(Truyện cổ tích.vn)

Lựa chọn đáp án đúng:

Câu 1 (0,5 điểm): Văn bản trên thuộc thể loại:

A. Truyện cổ tích

B. Truyện đồng thoại

C. Truyện truyền thuyết

D. Truyện ngắn

Câu 2 (0,5 điểm): Văn bản trên sử dụng ngôi kể:

A. Ngôi thứ nhất

B. Ngôi thứ hai

C. Ngôi thứ ba

D. Cả ngôi thứ nhất với ngôi thứ 3

Câu 3 (0,5 điểm): Nhân vật chính trong văn bản trên là:

A. Ông chủ

B. Cô con gái

C. Người đầy tớ

D. Ông thông gia

Câu 4 (0,5 điểm): Nghĩa của từ “thông gia” là:

A. Hai nhà có con kết hôn với nhau.

B. Hai nhà là anh em họ

C. Hai nhà là hàng xóm của nhau.

D.Hai nhà là đồng hương của nhau.

Câu 5 (0,5 điểm): Chi tiết thể hiện tâm trạng của đầy tớ khi chưa tìm được cây tre đủ trăm đốt là:

A. Lo lắng

B. Sợ hãi

C. Buồn khổ, ôm mặt khóc

D. Vui vẻ, bình thường

Câu 6 (0,5 điểm): Để được ông chủ gả con gái cho, người con gái đã:

A. Chăm chỉ làm lụng

B. Tìm được cây tre trăm đốt

C. Được bụt giúp đỡ

D. Ông chủ tự nguyện gả con gái

Câu 7 (0,5 điểm): Người giúp đầy tớ tìm ra cây tre trăm đốt là:

A. Ông bụt

B. Cô con gái

C. Ông chủ

D. Ông thông gia

Câu 8 (0,5 điểm): Chuyện đã xảy ra khi ông chủ cầm cây tre lên xem là:

A. Bị dính liền vào cây tre

B. Bị người đầy tớ đọc câu thần chú và ông ta bị dính liền vào cây tre

C. Không việc gì

D. Bị văng ra xa

Thực hiện yêu cầu:

Câu 9 (1,0 điểm): Em thích nhất điều gì từ truyện “Cây tre trăm đốt”? Vì sao?

Câu 10 (1,0 điểm): Qua câu chuyện trên, tác giả dân gian muốn gửi gắm ước mơ gì?

2
15 tháng 3

Dài vậy

@_@

trắc nghiệm:a c c a c a a b

 

Giải nghĩa:

Tác giả lo sợ rằng khi bàn tay mẹ mỏi, nghĩa là đã làm rất nhiều việc,tốn rất nhiều sức,đã mệt mỏi không còn đủ sức.Tuy nhiên,mình vẫn"còn non xanh",vẫn chưa trưởng thành nổi mà tay mẹ đã mỏi.

 

=> "Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi" thể hiện nỗi lo lắng, sợ hãi của con cái khi nghĩ đến ngày mẹ già yếu, bàn tay đã lao động vất vả suốt đời bỗng chốc trở nên mỏi mệt. Đây là biểu hiện của tình yêu thương sâu sắc và lòng biết ơn của con cái đối với sự hy sinh không mệt mỏi của mẹ.
=> "Mình vẫn còn một thứ quả non xanh" có thể được hiểu là con cái tự nhận thấy mình vẫn còn non nớt, chưa trưởng thành và vẫn cần sự chăm sóc, bảo vệ của mẹ. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện sự tự trách của con cái khi còn quá phụ thuộc vào mẹ trong khi mẹ đã mệt mỏi sau những năm tháng lao động vất vả.

14 tháng 3

- Hệ thống giáo dục chú trọng vào điểm số:
Dẫn chứng:

+ Chương trình học nặng nề, tập trung vào việc ôn luyện thi cử: Việc học tập chủ yếu xoay quanh việc học thuộc lòng, giải bài tập mẫu, ôn thi, ... dẫn đến việc học sinh không có thời gian để phát triển các kỹ năng mềm và tư duy sáng tạo.
+ Đánh giá học sinh dựa trên điểm số: Việc đánh giá học sinh dựa trên điểm số, xếp hạng, thi cử tạo áp lực lớn cho học sinh, khiến các em chỉ tập trung vào việc đạt điểm cao mà không quan tâm đến việc học tập thực chất.
+ Sự so sánh điểm số giữa học sinh: Việc so sánh điểm số giữa học sinh với nhau tạo nên sự cạnh tranh không lành mạnh, khiến các em học tập vì thành tích, vì điểm số chứ không phải vì niềm yêu thích và đam mê.
- Hậu quả của hiện tượng học đối phó:

+ Học sinh không tiếp thu được kiến thức: Việc học đối phó khiến học sinh không hiểu bài, không tiếp thu được kiến thức một cách sâu sắc.
+ Học sinh thiếu các kỹ năng mềm: Việc học tập chỉ tập trung vào điểm số khiến học sinh thiếu các kỹ năng mềm cần thiết cho cuộc sống như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng giải quyết vấn đề, kỹ năng làm việc nhóm, ...
+ Học sinh thiếu tư duy sáng tạo: Việc học đối phó khiến học sinh chỉ biết học thuộc lòng, rập khuôn, không có khả năng tư duy sáng tạo, độc lập.
+ Học sinh bị áp lực, căng thẳng: Việc học tập chỉ tập trung vào điểm số, thi cử tạo áp lực lớn cho học sinh, khiến các em dễ bị căng thẳng, stress, ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần.
Sự kiện có thật:

- Năm 2023, một học sinh lớp 10 tại Hà Nội đã tự tử vì áp lực học tập: Theo báo cáo của gia đình, học sinh này luôn bị áp lực học tập, thi cử, phải đạt điểm cao để vào trường đại học danh tiếng. Việc học tập quá tải khiến em bị stress, trầm cảm và dẫn đến hành động tự tử.
- Năm 2022, một học sinh lớp 12 tại TP.HCM đã bỏ học vì không chịu được áp lực học tập: Theo chia sẻ của học sinh này, em cảm thấy áp lực vì phải học tập quá nhiều, phải thi cử để vào đại học. Em không muốn học tập theo cách này nữa nên đã quyết định bỏ học.