K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đề thi đánh giá năng lực

25 tháng 3

đoạn thơ nào?

20 tháng 3

 

Trong đoạn trích này, nhà văn Tô Hoài đã thể hiện sự am hiểu sâu sắc về cuộc sống và phong tục tập quán vùng miền thông qua một số điểm sau:

1.Việc Cô Mị về làm dâu: Việc Cô Mị trở thành dâu trong gia đình thống lí Lá Tra không chỉ là một sự kiện cá nhân mà còn phản ánh một phần của đời sống xã hội và văn hóa truyền thống của vùng miền. Trong xã hội quê hương, việc làm dâu thường được coi là một trọng trách lớn và đòi hỏi sự tôn trọng và sự hiểu biết đối với phong tục tập quán.

2.Sự Am Hiểu về Truyền Thống và Phong Tục Tập Quán: Tô Hoài mô tả việc nhà thống lí Lá Tra đã chuẩn bị sẵn một cách chu đáo cho việc đón nhận Cô Mị làm dâu. Sự chuẩn bị này không chỉ là việc tổ chức một bữa tiệc chào đón mà còn bao gồm các hành động tín ngưỡng như nhét áo vào miệng và bịt mắt trước khi cõng Cô Mị đi. Điều này thể hiện sự am hiểu về các nghi lễ, truyền thống tâm linh và phong tục tập quán của vùng miền.

3.Sự Quan Tâm và Tôn Trọng đối với Cô Mị: Dù có thể có những hành động hoặc nghi lễ có vẻ lạ lùng đối với người ngoài, nhưng trong bối cảnh văn hóa và truyền thống của vùng miền, đây là biểu hiện của sự quan tâm, tôn trọng và chào đón Cô Mị vào gia đình mới.

Tóm lại, trong đoạn trích này, Tô Hoài đã thể hiện sự am hiểu sâu sắc về cuộc sống và phong tục tập quán của vùng miền thông qua việc mô tả việc Cô Mị trở thành dâu trong gia đình thống lí Lá Tra và các hành động chào đón theo truyền thống của vùng miền đó. Điều này làm cho câu chuyện trở nên sinh động và chân thực hơn, cũng như tôn vinh và giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống

17 tháng 3

Trường em là ngôi trường có vẻ đẹp mộc mạc và giản dị. Em thích nhất, là ngắm vẻ đẹp của trường vào những sớm mùa đông.

Khi đó, nắng vẫn chưa lên, trường còn tắm mình trong làn sương mờ ảo. Hàng rào và các dãy nhà quét sơn màu vàng cam ấm áp, nhưng cũng trở nên ẩm ướt, lạnh lẽo. Sân trường vắng tanh, những cây bàng cao lớn trơ trọi như bộ xương khô, khẽ run lên khi có gió thổi qua. Lá bàng rơi rụng đầy dưới sân trường chỉ sau một đêm. Có chiếc đỏ cam, đỏ vàng, mâu sẫm… Trông sân trường nhờ vậy mà có thêm chút màu sắc ấm áp. Đi trên sân trường, dẫm lên lá bàng khô nghe lạo xạo thật là vui tai. Đằng xa, các lớp học vẫn còn đóng cửa, vì chưa có bạn nào đến lớp. Dãy đèn ở hành lang tỏa ánh sáng vàng nhạt, cố xua đi sương mờ. Không gian yễn tĩnh đến lạ, khiến em có thể nghe rõ từng nhịp thở của mình. Em thích những khoảnh khắc như thế này lắm. Bởi chỉ những buổi sớm như thế này, em mới có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn không gian của ngôi trường này.

Chừng hơn mười phút sau, trời sáng lên thấy rõ. Các bạn học sinh cũng lần lượt tới trường. Cả ngôi trường như cựa mình thức dậy, trở về dáng vẻ ồn ào, náo nhiệt quen thuộc của mọi ngày.

Tham khảo ạ.

Trường tiểu học là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ mỗi người. Nơi đây không chỉ là nơi ta học tập mà còn là nơi ta gặp gỡ những người bạn thân thiết, những thầy cô giáo tận tụy. Trường tiểu học của em nằm trên một con đường rộng rãi, thoáng mát. Cổng trường được sơn màu xanh lá cây, nổi bật trên nền tường trắng. Bước qua cổng trường là một khoảng sân rộng rãi, được lát gạch đỏ. Hai bên sân là những hàng cây rủ bóng mát, tạo nên một bầu không khí trong lành, dễ chịu. Dãy nhà chính của trường gồm ba tầng, được sơn màu vàng. Các phòng học đều được trang bị đầy đủ bàn ghế, bảng đen, quạt máy và máy chiếu. Phòng học của em nằm ở tầng hai, có view nhìn ra sân trường. Đây là nơi em cùng các bạn học tập và vui chơi trong suốt năm học. Ngoài dãy nhà chính, trường còn có một thư viện, một phòng máy tính, một nhà thi đấu và một khu vườn sinh học. Thư viện là nơi em tìm thấy những cuốn sách hay và bổ ích. Phòng máy tính giúp em học tập và khám phá thế giới công nghệ. Nhà thi đấu là nơi em tham gia các hoạt động thể dục thể thao. Khu vườn sinh học là nơi em được tìm hiểu về các loài cây và hoa. Em yêu quý mái trường tiểu học của em bởi nơi đây đã cho em những kỉ niệm đẹp đẽ và những bài học quý giá. Em sẽ luôn ghi nhớ những ngày tháng học tập dưới mái trường thân thương này.

Bài thơ "Bài hát ai trồng cây" của Bế Kiến Quốc là một tác phẩm sâu sắc, tình cảm và ý nghĩa. Khi đọc bài thơ này, tôi nhận thức được sự quan trọng của việc trồng cây, không chỉ là một hành động đơn thuần mà còn là một nghệ thuật sống đầy ý nghĩa.

Cảm xúc bắt đầu từ sự giao thoa giữa hình ảnh tĩnh lặng của cây và tiếng hát ngọt ngào của những người trồng cây. Bài thơ không chỉ là lời ca của mảnh đất mà còn là những lời thơ đầy hứng khởi về sức sống, hy sinh và tình yêu thương. Cảm giác như mình đang lắng nghe tiếng hát của người nông dân, những người mang theo hy vọng và niềm tin, như là những giọt mưa mang lại sự tươi mới cho đồng ruộng.

Đặc biệt, bài thơ làm tôi nhớ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và tạo ra một tương lai bền vững. Từ những chi tiết nhỏ như hạt cát, bài thơ nói lên một thông điệp lớn về sự kết nối giữa con người và tự nhiên. Đó không chỉ là một sự kỳ diệu, mà còn là một trách nhiệm mà chúng ta cần chấp nhận.

Cuối cùng, "Bài hát ai trồng cây" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một cảm nhận sâu sắc về giá trị cuộc sống và tình thương. Bài thơ đã thức tỉnh tôi về ý nghĩa của việc chăm sóc và gìn giữ môi trường, như một lời nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta đối với hành động bảo vệ hành tinh này.

27 tháng 2

sao mày chửi chị ấy