Viết liên tục các số tự nhiên liên tiếp thành số có nhiều chữ số123456789101112.... Hỏi chữ số thứ 2016 là chữ số nào?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nữa cho vi hình chữ nhật là: 200:2=100
Hiệu mới của chiều dài và chiều rộng là: 5+5=10
Chiều dài mới của HCN là: (100+10);2=55 (cm)
Chiều dài cũ của HCN là 55+5=60
Chiều rộng cũ của HCN là; 55-5=50
Diện tích của hình chữ nhật là: 60.50=300
=\(\frac{2}{3}\)x\(\frac{9}{10}\)=\(\frac{18}{30}\)=\(\frac{9}{15}\)=\(\frac{3}{5}\)
k cho mk nha bsnj
http://olm.vn/hoi-dap/question/221879.html
\(A=1-\frac{1}{2}+\frac{1}{2}-\frac{1}{3}+...+\frac{1}{99}-\frac{1}{100}\)
\(A=1-\frac{1}{100}=\frac{99}{100}\)
k cho mình nha bạn
Hôm nay hai ba con phải ôn tập môn tiếng Việt để chuẩn bị thi giữa học kỳ hai. Giở sách “Bài tập tiếng Việt cuối tuần” (của trường soạn riêng) ra và đánh vật… có một bài con trai được 8 điểm. Trả lời một câu hỏi mang tính cảm nhận về đoạn văn, cậu chàng trả lời thiếu…
Trong một đêm trăng mờ ảo và quyến rũ, một người đàn ông dạo bước trong đêm khuya và chợt dừng chân trước cửa một ngôi nhà nhỏ cuối con đường. Bên trong vọng ra tiếng đàn dương cầm còn vụng về non nớt của một người đang tập chơi… rồi vang lên tiếng nói thất vọng của một cô bé “Con lại chơi hỏng rồi… giá mà con được nghe Béttôven chơi một lần…” – “Giá mà cha cũng đủ tiền mua vé cho con nghe Béttôven chơi một lần…”.
Người khách gõ cửa, bước vào nhà và xin phép hai cha con được chơi trên chiếc đàn dương cầm đã cũ – lúc này ông đã nhận ra, cô bé bị mù… và dưới những ngón tay điêu luyện của người khách lạ, một giai điệu dịu dàng đến huyền ảo, bất chấp cái cũ kỹ của chiếc dương cầm nhiều năm tuổi, vang lên, đó chính là cái ánh trăng kỳ diệu đang lan tràn khắp thành phố kia, đã cùng người khách lạ luồn vào khắp ngóc ngách của căn phòng nhỏ hẹp và tồi tàn…
Chỉ một quyết định dừng lại vài phút và bước vào căn phòng, người khách lạ đã biến ước mơ của cô bé mù thành sự thật: được nghe Béttôven đàn – vì người khách lạ chính là nhạc sỹ vĩ đại…
Thế đấy con ạ, chỉ một bước chân, chỉ bớt đi của mình vài phút, đã đủ đem lại hạnh phúc vô bờ bến cho một cô bé – thực hiện một ước mơ có lẽ là lớn lao nhất của cuộc đời. Ngày xưa, được nghe một bản nhạc không dễ dàng như bây giờ ba đang cho con nghe đây đâu, mở máy tính lên, vào internet và gõ mấy từ khóa… nhưng đến bây giờ thì vẫn có rất rất nhiều điều không hề thay đổi. Đến bây giờ ngoài đường kia thôi, có rất nhiều người sẵn sàng bỏ tiền mua một cái ví đầm vài ngàn đô la Mỹ, nhưng không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ vài trăm đô la Mỹ để đi nghe một buổi hòa nhạc. Điều đó cũng không có nghĩa họ là người xấu xí gì, vì mỗi người có quyền thỏa mãn sở thích của mình (và chắc là cũng sẽ có những “Béttôven” sẵn sàng bỏ tiền mua ví đầm xa xỉ cho người tình như “bác” Dương Chí Dũng mua nhà cho bồ nhí… trộm nghĩ thế) nhưng rõ ràng với những người như chúng ta, như ba chẳng hạn, nếu có tiền ngay bây giờ, thay vì mua một cái ô tô con con, sẽ mua vé bay sang Châu Âu để nghe một buổi hòa nhạc. Xã hội có nhiều lớp người khác nhau, người mê nghe hòa nhạc thường thì sẽ không có bồ nhí, và đương nhiên việc bỏ tiền đi mua ví đầm cho cái cô bồ nhí đó, lại càng không thể.
Đúng thế đấy con ạ, chỉ một bước chân thôi, nhạc sỹ đã biến cả ước mơ của người cha nghèo thành sự thật, và biến thành một ý giảng của ba cho con: tiền là cần cho thậm chí phần lớn các ước mơ, nhưng không phải ước mơ nào cũng đều phải được thực hiện bằng tiền.
"Xônát ánh trăng" Tranh của "Art of Patience" Hoa Kỳ |
Nhạc sỹ đã biến ước mơ của hai cha con người đàn ông nghèo và cô bé mù thành sự thật, chỉ bằng một cái bước chân… và đằng sau nó, là cảm xúc của người nhạc sỹ được xui khiến bởi lòng trắc ẩn, sự nhân ái.
Cái duyên đã đẩy ba người gặp nhau trong một đêm trăng, và lòng nhân ái của Nhạc sỹ vĩ đại đã ngay lập tức được bù đắp bằng một kiệt tác âm nhạc, mà đến nay, cứ nghĩ đến sự dịu dàng của ánh trăng được thể hiện trong âm nhạc như thế nào, phải là “Xô-nát ánh trăng”.
Con trai chỉ được 8 điểm vì đã trả lời thiếu ý, thiếu mất “lòng nhân ái của Nhạc sỹ”. Không sao con ạ, không hiểu hết ý nghĩa của câu chuyện ở tuổi con là rất bình thường, mà cả ở tuổi già cũng vẫn là bình thường. Và chính cái “chưa hiểu hết” ấy của con, đã cho ba cơ hội để nói với con một câu chuyện về sức mạnh của lòng nhân ái…
P.S. Đoạn câu chuyện trên đây do "Người lang thang cuối cùng" viết lại sau khi giảng cho con theo cảm xúc của mình chứ không chép nguyên từ sách giáo khoa ra. Một câu chuyện nóng hổi, mới cứng, gõ xong rồi ông con còn chưa làm bài tập xong...
Co 8 phan so do la:
12/33,20/55,24/66,28/77,36/99,4/11,8/22,16/44
Ai tích mk mk sẽ tích lại