nêu một tác phẩm văn nghệ mà em yêu thích và phân tích ý nghĩa của tác phẩm áy đối với mình
mọi người giúp mình nha!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chị Hiền người hàng xóm tốt bụng cạnh nhà em.Năm nay chị học lớp 9 chị sắp thi vào cấp 3.Chị có dáng người cao.Mái tóc dài.Đặc biệt tính cách của chị làm em nể phục:Bà Huyên hàng xóm bên cạnh nhà chị bị đau chân phải ngồi xe lăn,không ruột rà máu mủ không phải cháu nội hay cháu ngoại mà chị vẫn sang chăm sóc bà.Nghe đâu 6 năm trước bà cũng ở cùng cụ ông và 1 người con trai nhưng chiến tranh đã cướp mất cụ ông và cậu con trai độc nhất của bà Huyên.Chị Hiền không ngày nào không sang thăm bà,ngày thì đem cho bà mấy cái bánh mấy cái kẹo ngày thì giặt quần áo giúp bà và ngày nào chị cũng phụ bà nấu cơm.Mỗi ngày em sang chơi chị đều dắt em sang chơi cùng bà Huyên cho vui.Và chị luôn căn dặn em:Khi em gặp người lớn tuổi phải chào nghe lời chị nha.Và cứ thế cho đến giờ chị đã là 1 bác sĩ nhân từ.Chị Hiền thật tốt bụng,em mong chị mãi là hàng xóm nhà em.
Tham khảo :
Ông Ba là hàng xóm của gia đình em. Ông sống cùng cô Hoa - người con út của ông. Trước đây, ông Ba là một cán bộ của xã. Ông rất hiền từ, lại tốt bụng. Mọi người trong xóm đều rất quý ông. Thỉnh thoảng, em lại chạy sang chơi với ông. Em ngồi lắng nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện về cuộc sống ngày xưa của ông rất hay. Ông Ba quý em lắm. Ông hay cho em quà bánh. Em cũng coi ông như ông của mình vậy.
HT
mik lớp 4 nhưng chưa học bài này, trang mấy tập mấy thế bn? Bn cho bt mik sẽ giúp
@LeBaoPhuong
Em đã viết số trang là:
\(100\times\frac{2}{5}=40\)(trang)
Em còn lại số trang chưa viết là:
\(100-40=60\)(trang)
Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất. Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố mẹ vui lòng.
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.
Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.
Bầu trời trong xanh, cao và rộng. Nắng mùa hạ như đang thiêu đốt vạn vật. Cái nắng gay gắt. Cái nắng chói chang làm mọi vật như đang ủ rũ. Rồi bất chợt như ai đem đổ cả nghiên mực lên trời khiến những làn mây xanh như chạy trốn. Cả ông mặt trời cũng chạy trốn, nấp mình sau những chòm mây đen. Chỉ còn lại những đám mây đen ngày càng dày đặc.
Gió bắt đầu thổi mạnh. Rồi những tiếng sấm ầm ầm. Sét như những lưỡi gươm tua tủa rạch ngang bầu trời. Không khí như đông đặc lại. Gió mạnh làm những làn cây cong mình như không thể chống đỡ nổi. Gió cuốn bụi mù mịt trên những con đường. Gió làm xào xạc những khóm mía góc vườn.
Mọi người hối hả trở về nhà. Những đứa trẻ hồn nhiên hình như lại thích trời mưa. Chúng í ới gọi nhau chạy ra đường như để chào đón trận mưa đang tới.
Gà mẹ lục đục dắt đàn con vào tránh mưa nơi những chân đống rạ. Những chú cóc dường như vui vẻ nhất. Nhân dịp này chúng được nhảy ra khỏi những chiếc tổ cũ tha hồ kêu ồm ộp như nói chuyện với ông trời. Những đàn mối bay lượn vui vẻ trong không gian. Mối già bay cao, Mối trẻ bay thấp. Họ hàng nhà mối chỉ góp mặt đông đủ mỗi khi mưa về.
Rồi không bao lâu, trời bắt đầu đổ mưa. Lúc đầu, mưa nhỏ hạt. Rồi những hạt mưa to dần. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà, trên những tàu lá chuối như những bản nhạc vui nhộn. Rồi mưa mỗi lúc một to. Mưa làm ngập ngụa những con đường. Nước mưa tràn ngập những con ngõ nhỏ.
Khắp không gian, một màu trắng của mưa. Mưa xối xả như muốn trút hết nước xuống mặt đất. Những chú cá rô nghịch ngợm lách mình lên khỏi ao bèo. Thấp thoáng trên những con đường xa, những chiếc ô với màu sắc sặc sỡ đang vội vã trở về nhà. Một vài chiếc xe máy phóng nhanh làm nước trên mặt đường bắn tung tóe… Những đứa trẻ đã chạy nhanh vào hiên nhà trú mưa. Nhưng chúng vẫn không thôi nghịch ngợm, vẫn xòe tay ra hứng những hạt nước mưa rơi trên mái nhà xuống với ánh mắt thích thú.
Những cơn mưa đến rồi bất chợt đi. Mưa mùa hạ không rả rích đêm ngày mưa thối đất thối cát như mưa mùa đông, không lấm tấm mưa phùn như mưa mùa xuân.
Sau cơn mưa, nước mưa chảy thành dòng trên mặt đường. Mọi vật như được cởi bỏ tấm áo cũ dính đầy bụi bặm để khoác lên mình tấm áo mới vẫn còn lung linh những hạt mưa. Những con đường trở nên sạch sẽ và sáng sủa hơn. Những chú giun chui lên khỏi mặt đất. Rồi chúng lại nhanh chóng bảo nhau trở về tổ bởi mẹ con nhà gà đang ráo riết kiếm mồi. Mọi người lại trở lại với những sinh hoạt bình thường của cuộc sống. Những cậu bé lại kéo nhau chạy ra đường nghịch những dòng nước đầy ắp đang chảy thành rãnh lớn. Những hạt nước mưa đang trườn mình xuống đất từ những tàu lá chuối xanh.
Bầu trời lại quang đãng và như cao rộng thêm ra. Không khí sau cơn mưa lại trở nên mát mẻ và dễ chịu. Những nàng gió như cũng hiền lành hơn. Nhẹ nhàng lướt thướt kéo mình qua vạn vật. Sau cơn mưa mùa hạ, bầu trời về phía tây bao giờ cũng đỏ ửng.
Cầu vồng xuất hiện với bảy sắc màu kì diệu như muốn làm duyên với không gian bao la. Cơn mưa mùa hạ làm những đọt bàng non rụng xuống, rồi hoa bàng rụng trắng cả một góc sân.
Mưa mùa hạ đến và đi bất chợt. Nhưng chính sự bất chợt đó lại để lại những khoảnh khắc không thể quên. Nó làm dịu đi không khí oi nồng, ngột ngạt của mùa hạ đầy lửa, làm con người dễ chịu, thư thái để cảm nhận hương vị của cuộc sống.
/HT\
Tham khảo bài văn tả cơn mưa
Những tia nắng ấm áp mang đến sự ấm áp cho vạn vật thì những giọt mưa long lanh lại đem đến cho đất trời những làn hơi mát lạnh và trong trẻo từ biển cả xa xôi hay từ bầu trời xanh thẳm. Có nhiều người không thích mưa. Còn với tôi, mỗi cơn mưa như một món quà mà bà mẹ thiên nhiên ban tặng cho muôn vạn cỏ cây và muông thú. Qua những ngày nắng dài, một cơn mưa có thể mang lại một không khí mát lành, mang theo hơi thở của biển cả, cái trong lành của nước để làm dịu đi những vết thương phồng rộp tấy đỏ của chị nắng kéo về.
Những giọt mưa tí tách rơi trên mái nhà, trên đường và trên những cành hoa nhánh cỏ như những chú thiên nga cất cánh bay lên. Từng hạt mưa long lanh, long lanh như những viên pha lê quý phải rơi xuống trần gian. Thích nhất là được đứng trước hiên nhà, ngắm nhìn những giọt mưa tươi mát cho vạn vật, nghe mùi đất ngai ngái khi được tắm mát thỏa thê sau những ngày dài khô hạn. Cơn mưa đến bất chợt như một đứa trẻ chơi trò trốn tìm. Bầu trời trước đó rất trong xanh, nắng cũng vàng rực, tôi đang ngồi làm bài bên cạnh khung cửa sổ. Vậy mà chỉ một lát sau bầu trời đã tối sầm, u ám. Cơn gió mang hơi nước lành lạnh thổi đến khiến cả căn phòng tôi mát mẻ hơn. Chú mèo mướp đang nằm cuộn tròn ngoài gốc cây nghe tiếng sấm hốt hoảng nhảy qua khung cửa sổ, sà vào lòng tôi. Những chú chim trên cành lúc nãy còn hát véo von giờ đã bay về tổ. Tôi thấy thương tổ chim sâu nhỏ dưới tán lá me, biết mẹ chúng có về kịp trời mưa không. Gió mỗi lúc một mạnh hơn và lạnh buốt mang theo những hạt mưa rào. Rồi mưa mỗi lúc nặng hạt, mưa trắng xóa khung cảnh phía trước.
Ngoài đường những chiếc xe chạy thật nhanh để tìm chỗ trú. Các cô chú đi đường mặc vội áo mưa. Cơn mưa hơn nên con đường chẳng còn bóng xe nào qua lại. Chú gà trống ham chơi nên không tìm chỗ nấp, chú ướt lướt thướt kêu chim chíp tìm mẹ. Tôi cầm dù chạy ra gốc cây lấy lá che cho chú khỏi ướt. Trong tổ chim sâu, chim mẹ đã về kịp trời mưa để giữ ấm cho con. Tôi vui sướng như được chính mẹ mình ủ ấm. Những cơn mưa cũng như đất mẹ dịu hiền, mang dòng nước ngọt ngào hiền hoà và chan chứa, mang lại cuộc sống ấm no cho những sự sống giữa trần gian.
Bạn tham khảo nhé! :
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Chị Hạnh là hàng xóm của em. Năm nay, chị hai mươi tuổi. Hiện tại, chị là một sinh viên. Chị học rất giỏi, lại ngoan ngoãn. Mọi người trong xóm rất quý mến chị. Em thường sang nhà chị chơi. Những lúc đó, em còn được chị dạy đánh đàn. Chị Hạnh cũng rất khéo tay. Những món ăn do chị nấu rất ngon. Chị cũng có rất nhiều sách truyện hay. Em hay sang nhà mượn chị sách về đọc. Em rất quý mến chị Hạnh. okkkkk ^_^
Tác phẩm văn nghệ mà em thích nhất là truyện ngắn "Chí Phèo". Bởi vì tác phẩm đã mang đến cho ta cái nhìn thật sâu sắc về đời sống con người. Chí Phèo là một nhân vật phản diện, là đại diện cho cái ác, cho những kẻ lưu manh hóa nhưng sâu thẳm trong tâm hồn của nhân vật này là ước mơ hướng thiện nhưng lại bị chính định kiến của xã hội vùi dập và gạt bỏ. Qua đây ta cũng nhận ra một bài học vô cùng sâu sắc đó là hãy nhìn con người bằng đôi mắt của tình yêu thương, hãy cứu lấy con người. Cùng với đó, ta hiểu và cảm thông hơn cho những ước mơ, khát vọng hạnh phúc của những con người như Chí.