K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Qua đoạn thơ "Hồn quê", em cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên , yêu quê hương, yêu mẹ; tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Trong bài thơ, nhà thơ đã miêu tả rất chân thực những hình ảnh thiên nhiên như: gió đồng xanh, đất, lúa,..Nhà thơ còn bày tỏ nỗi thương xót khi chứng kiến hình ảnh mẹ hao gầy vì làm lụng. Ngoài ra, để miêu tả thiên nhiên quê hương đầy sinh động và đem lại nhiều xúc cảm cho bạn đọc như vậy, nhà thơ đã sử dụng tâm hồn nhạy cảm và tinh tế với vẻ đẹp thiên nhiên. Nói chung , bài thơ đã cho ta thấy vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước kèm; tinh tế và nhạy cảm của nhà thơ.

Trong đoạn thơ "Hồn Quê" của tác giả Hảo Trần, em cảm nhận được vẻ đẹp trong tâm hồn nhà thơ qua những cảm xúc chân thật và sâu sắc về quê hương. Tác giả không chỉ miêu tả những cảnh vật quen thuộc mà còn gửi gắm tình yêu và nỗi nhớ nhung về những giá trị giản dị của cuộc sống làng quê. Qua những hình ảnh như cánh đồng lúa bát ngát, con sông êm đềm, hay tiếng chim hót vang xa, nhà thơ thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, luôn tìm thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất. Những từ ngữ, hình ảnh trong bài thơ như dệt nên một không gian bình yên, tràn đầy tình yêu thương và sự trân trọng đối với quê hương. Đặc biệt, cảm giác yêu mến và gắn bó với mảnh đất quê nhà không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, đất đai. Từ đó, em cảm nhận được một tâm hồn nhà thơ rất tinh tế, biết lắng nghe, cảm nhận vẻ đẹp trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Thông qua bài thơ, tác giả muốn nhắc nhở mỗi người chúng ta về giá trị của những điều giản dị, về lòng yêu quê hương và sự trân trọng đối với những gì mình đã có.

Trong cuộc sống hiện đại thời nay làm việc với máy móc điện thoại máy tính bây giờ là rất cần thiết, song hành với những chiếc điện thoại và máy tính là những ứng dụng và các trò chơi điện tử. Game online đang là thứ không quá xa lạ với chúng ta bây giờ, tuy nhiên game không phải lúc nào cũng tốt cho chúng ta. Không thể phủ nhận trò chơi điện tử đem lại sự sáng tạo và giải trí, tuy nhiên ngày nay trò chơi điện tử ảnh hưởng xấu đến cuộc sống của chúng ta, đặc biệt là các bạn học sinh. Trò chơi điện tử là loại hình được ra trên hệ thống tương tác để người tham gia có thể chơi game. Ngày nay có rất nhiều loại hình tuy nhiên phổ biến nhất là trò chơi video, game online được chơi trên các thiết bị điện tử. Trò chơi điện tử đang rất phổ biến và phát triển trong cuộc sống của chúng ta thường tạo ra những chủ đề hay hấp dẫn người chơi. Tuy nhiên cái gì cũng có hai mặt của nó đó là mặt tốt và mặt xấu. Mặt tích cực: Game giúp mọi người thư giãn sau thời gian học tập và làm việc mệt mỏi, giảm căng thẳng. Chơi Game còn giúp tăng khả năng sáng tạo và rèn luyện trí nhớ. Một vài tựa game còn giúp tăng khả năng tư duy và rèn luyện ngoại ngữ cho học sinh. Đó là lợi ích đến từ những game như nhìn hình đoán chữ, đoán nốt nhạc …. Chơi điện tử giúp ta giải trí tuy nhiên không nên lạm dụng quá nhiều vào game. Mặc dù vậy Game cũng có rất nhiều tác hại tìm ẩn. Nhiều bạn dành cả ngày chỉ để “cắm” mặt vào màn hình vi tính, chơi điện tử nhiều giờ mà không ngừng nghỉ. Việc làm đó ẩn chứa nhiều nguy cơ, ảnh hưởng to lớn đến tình hình học tập và tương lai của rất nhiều bạn trẻ. Đầu tiên, game ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của người chơi cái gì cũng vậy khi mới chơi cảm thấy rất hăng say là không cảm thấy mệt mỏi lâu dần cơ thể dần đau nhức suy yếu sức khỏe , ngồi lâu trên máy tính hoặc ôm đầu vào điện thoại khiến mắt mờ đi dần. Đầu óc mất khả năng tập trung chơi game làm suy giảm trí nhớ con người. Chơi game tiêu tốn không ít thời gian của rất nhiều người. Một ngày thời gian chúng ta có thể dành cho việc học tập, vui chơi bên gia đình hoặc chơi các hoạt động thể theo nhưng chúng ta không làm vậy thay vào đó lại tiêu tốn quá nhiều thời gian vào game. Chơi game làm hại bản thân cũng như gia đình vừa tốn tiền vừa tốn thời gian lại làm suy yếu sức khỏe, việc học hành cũng sẽ sơ xuất dần đi. Nhiều học sinh vì nghiện game bỏ bê học hành tiền đồ và tương lai của chính mình. Ban đầu có thể chơi game không có tiền cướp tiền của gia đình sau đó dần thành thói quen xấu đi trộm cắp ngoài đường. Một ngày nào đó khó tránh được con đường tội phạm phạm pháp gây sự nhục nhã cho gia đình. Nghiện game cũng là một trong những con đường dẫn đến tệ nạn xã hội. Trò chơi điện tử ngày càng phát triển mạnh, không chỉ mang tính chất giải trí tuy nhiên bây giờ lại xuất hiện những tựa game có nội dung bắn giết gây phản cảm, mang hình ảnh đồi trụy bạo lực ảnh hưởng đến suy nghĩ, hành động của người chơi. Nếu không nhận thức được sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng gây ra sự ảo tưởng và tính nóng nảy được nảy sinh ra từ đó khó kiểm soát được bản thân. Người nghiện game có thể chỉ thu hẹp mình lại trong phạm vi nào đó lẩn tránh thế giới bên ngoài đầu óc đầy hoang tưởng. Ở Việt Nam ngày này xuất hiện rất nhiều bài báo về việc mê game cướp tiền và bị ảo tưởng những người mê game thường có hành vi cử chỉ khác lạ nếu không cứu chữa được thì chỉ có phạm pháp. Tuổi trẻ cần phải nhận thức được cái lợi và cái hại của game online. Lấy tri thức làm sức mạnh phấn đấu tập trung học tập rèn luyện bản thân say mê học tập sẽ dừng đi những việc mê game . Rèn luyện nhân cách nhân phẩm bồi dưỡng đạo đức tốt . Nhận thức rõ ràng về game online đối với sức khỏe tương lai sự nghiệp của chúng ta, sống có bản lĩnh có ước mơ nghị lực sẽ giúp chúng ta vượt qua cám dỗ trong cuộc sống. Game online cũng có mặt tốt và xấu của nó quan trọng là chúng ta nhìn ra được nhận thức được. Biết kiềm chế và đấu tranh thoát khỏi cám dỗ của trò chơi điện tử hãy xem game chỉ là trò chơi tiêu khiển sau giờ học và chỉ nên chơi một cách hợp lý. Ngoài ra các bậc phụ huynh cũng cần quan tâm đến con cái mình hơn tránh những rủi ro xấu xảy đến. Trò chơi điện tử (game online) là một vấn đề nóng cần được giải quyết trong xã hội của chúng ta, sức xâm nhập và tác hại đối với chúng ta là rất lớn. Quan trọng là chúng ta biết nhận thức điều chỉnh khi nào cần chơi và không quá say mê vào game, thay vì game nỗ lực trau dồi tri thức làm những việc với gia đình tham gia thể thao để sức khỏe được dồi dào cần phải vượt qua sự cám dỗ của nó ra sức học tập cho cuộc sống tươi đẹp và làm được nhiều việc đầy ý nghĩa hơn.


nghiện game là tốt

9 tháng 1

Lễ hội Pháo Đài ở Cửa Lò là một minh chứng sống động cho văn hóa phong phú và đa dạng của người Việt. Mỗi năm, khi Tết đến xuân về, lễ hội lại diễn ra rộn ràng, mang theo hi vọng, niềm vui và những ước mơ mới cho một năm an lành, thịnh vượng. Đây là dịp không thể thiếu cho những ai yêu thích tìm hiểu văn hóa và muốn tận hưởng không khí Tết truyền thống của dân tộc Việt Nam.

 văn mẫu:

                   bài làm:

Một cái tết nx sắp đến.Trong những ngày này,vc chuẩn bị chào đón năm mới cũng diễn ra náo nhiệt ở khắp mợi nơi,nơi nào cũng đều đón năm mới bằng những cách khắc nhau trường của tôi là một ví dụ:

Tết năm nay tôi đc đón tết ngay tại trường.Học sinh trường tôi cũng tổ chức hội chợ xuân truyền thống ngay tại sân trường.Hội chợ xuân này đc nhà trường,các thầy cô giáo và các bn các anh các chị chuổn bị suốt 2-3 tuần.Các thầy cô giáo,nhất là các thầy cô giáo CN lớp,cùng với hội PH và nhiều bn học sinh,sau mỗi buổi học,mọi người lại bắt đầu chuẩn bin cho ngày Hội chợ xuân ở trường tôi.Mọi người làm các công việc như:trang trí sân khấu chính,chuẩn bị những tiết mục văn nghệ chào đón các đại biểu,người thì bắt tay vào để lập môtk gian hàng nhi nhỏ,người sắp sếp các vật dụng cần thiết để lm một gian hàng hoàn chỉnh,người nấu ăn lm các loại đặc sẳn quê,....Đây là hoạt động thường niên diễn ra hằng năm của nhà trường,nhưng năm nay là năm đầu tiên tôi đc tham gia hoạt động này nên tôi cảm thấy rất hào hứng khi đc tham gia hoạt động này.

Sáng ngày 15,gần như mn và các thầy cô giáo đều tụ hợp đông đủ trong sân trường.Mọi người ai nấy vào việc của riêng mik.Đúng 13h30',lễ khai mạc chính thức bắt đầu.Sau màn giới thiêuk chương chình,đến cô Hiệu Trưởng trường lên phát biểu lễ khai mạc hội chợ.Sau lễ phát biểu của cô Hiệu Trưởng là tiết mục văn nghệ chào mừng như:hát múa sạp,nhảy hiện đại,hát dân ca,...Ấn tượng nhất là tiết mục sân khấu hoá  kịch Bánh chưng,bánh giầy.Được thầy cô và mn khen ngợi..........vavvan

Mn tự nghĩ nha động não có thể vt giống nhx ko sao chép.Viết tiếp vô chỗ trống để đc một đoạn văn hoàn chỉnh theo ý mn!!

 

9 tháng 1

Quê hương đất nước là nơi chôn rau cắt rốn, nơi tôi đã lớn lên và gắn bó suốt tuổi thơ. Với những cánh đồng xanh mơn mởn, những dòng sông uốn lượn thơ mộng, quê hương mang đến cho tôi cảm giác bình yên và trong lành. Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng vàng rực rỡ chiếu rọi qua những tán cây, tôi lại cảm nhận được sự tươi mới của cuộc sống. Không chỉ có thiên nhiên đẹp đẽ, quê hương còn là nơi có truyền thống văn hóa phong phú và đa dạng. Những ngày lễ hội, mọi người cùng nhau vui chơi, ăn uống, gắn kết tình thân thương. Tôi cảm thấy tự hào khi mình là một phần của mảnh đất này, nơi có bao lớp người đã sống, chiến đấu và gìn giữ. Quê hương chính là nguồn động lực lớn lao giúp tôi vươn tới những ước mơ mai sau.

(4 điểm) Đọc văn bản và trả lời câu hỏi:       Bảo kính cảnh giới bài 21                               - Nguyễn Trãi -      Ở bầu thì dáng ắt nên tròn,      Xấu tốt đều thì rắp khuôn.      Lân cận nhà giàu no bữa cám,      Bạn bè kẻ trộm phải đau đòn.      Chơi cùng đứa dại nên bầy dại,      Kết mấy người khôn học nết khôn.      Ở đấng...
Đọc tiếp

(4 điểm) Đọc văn bản và trả lời câu hỏi: 

     Bảo kính cảnh giới bài 21

                              - Nguyễn Trãi -

     Ở bầu thì dáng ắt nên tròn,
     Xấu tốt đều thì rắp khuôn.
     Lân cận nhà giàu no bữa cám,
     Bạn bè kẻ trộm phải đau đòn.
     Chơi cùng đứa dại nên bầy dại,
     Kết mấy người khôn học nết khôn.
     Ở đấng thấp thì nên đấng thấp,
     Đen gần mực, đỏ gần son.

        (Trích Nguyễn Trãi toàn tập, NXB Khoa học xã hội, 1976)

Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản trên.

Câu 2. Chỉ ra một câu thành ngữ, tục ngữ được tác giả mượn ý trong văn bản. 

Câu 3. Phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ cuối. 

Câu 4. Phát biểu đề tài, chủ đề của văn bản. 

Câu 5. Em rút ra được những bài học gì sau khi đọc văn bản?

0
9 tháng 1

### Câu 1: Phân tích nhân vật người họa sĩ trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu Trong đoạn trích, người họa sĩ là một nhân vật có nội tâm phức tạp và sâu sắc. Ông là một người có tài năng và đam mê nghệ thuật mãnh liệt, nhưng đồng thời cũng là một người khá cô đơn, trăn trở với cuộc sống của chính mình. Người họa sĩ không chỉ tạo ra những bức tranh đẹp mà còn có một khát vọng sâu sắc về cái đẹp đích thực trong cuộc sống, nhưng đôi khi ông lại cảm thấy bất lực trong việc thể hiện được điều đó. Nhân vật này mang trong mình một sự phân vân, đôi khi là mâu thuẫn giữa những gì ông thấy và cảm nhận với cách thức mà ông có thể truyền đạt được qua nghệ thuật. Người họa sĩ sống trong một thế giới tưởng tượng của riêng mình, nơi cái đẹp và sự thật có thể được thể hiện qua những bức tranh. Tuy nhiên, ông lại không thể hoàn toàn hài lòng với những gì mình tạo ra, bởi ông hiểu rằng nghệ thuật chỉ là sự phản ánh hạn chế của thế giới thực. Điều này làm nổi bật một khía cạnh quan trọng của nhân vật – sự tìm kiếm cái đẹp đích thực và sự không ngừng vươn tới sự hoàn thiện trong công việc nghệ thuật của mình. Người họa sĩ không chỉ là người sáng tạo, mà còn là một người chiến đấu với chính bản thân, với cảm giác thiếu thốn về sự hoàn hảo. ### Câu 2: Bàn về cách thể hiện bản thân của giới trẻ hiện nay Giới trẻ hiện nay đang sống trong một thời đại mà công nghệ và các phương tiện truyền thông xã hội đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện bản thân. Với sự phát triển mạnh mẽ của mạng xã hội như Facebook, Instagram, TikTok, giới trẻ có thể dễ dàng chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc, và những khoảnh khắc trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, cách thể hiện bản thân của họ cũng đang gặp phải nhiều vấn đề. Trước hết, việc thể hiện bản thân qua các nền tảng mạng xã hội có thể tạo ra sự thiếu chân thật. Nhiều bạn trẻ, đặc biệt là những người trẻ tuổi, thường xuyên "làm đẹp" hình ảnh của mình bằng cách chỉnh sửa ảnh, chia sẻ những khoảnh khắc hào nhoáng, thành công mà không thực sự phản ánh cuộc sống thực tế. Điều này đôi khi tạo ra một sự giả tạo, khiến họ và cả người xem dễ dàng quên đi sự quan trọng của sự thật trong mỗi câu chuyện. Bên cạnh đó, sự ảnh hưởng của mạng xã hội cũng khiến nhiều bạn trẻ bị áp lực về việc thể hiện bản thân một cách hoàn hảo. Họ phải luôn cập nhật những xu hướng mới, sở thích mới, và thường xuyên xuất hiện với hình ảnh "đẹp" để nhận được sự công nhận từ cộng đồng mạng. Điều này dễ dẫn đến tình trạng tự ti, lo lắng về bản thân nếu không nhận được đủ sự quan tâm hay lời khen ngợi. Tuy nhiên, cũng có một bộ phận giới trẻ chọn cách thể hiện bản thân một cách tự nhiên và tích cực hơn. Họ tìm kiếm sự chân thật trong mỗi bài viết, hình ảnh và sự giao tiếp. Họ không ngại thể hiện những điều chưa hoàn hảo về mình, đồng thời cũng mong muốn truyền tải thông điệp về sự chấp nhận bản thân và sống thật với chính mình. Vì vậy, cách thể hiện bản thân của giới trẻ hiện nay là một vấn đề phức tạp. Trong khi sự phát triển của công nghệ và mạng xã hội mang đến nhiều cơ hội để giao lưu và thể hiện cá tính, thì cũng tồn tại không ít thách thức về việc giữ gìn sự chân thật và khắc phục áp lực xã hội. Giới trẻ cần học cách cân bằng giữa việc thể hiện bản thân và sự nhận thức đúng đắn về giá trị của sự chân thật, để không bị lạc lối trong những xu hướng tạm thời hay áp lực từ xã hội.

(4 điểm) Đọc văn bản và trả lời câu hỏi: Bức tranh      (Lược đoạn đầu: Trên đường ra miền bắc chuẩn bị cho triển lãm tranh ở nước ngoài, nhân vật tôi - một hoạ sĩ được các chiến sĩ giao liên thay nhau thồ tranh cho.)        Hôm đó, đoàn chúng tôi đi qua một vùng trên đất bạn nổi tiếng nhiều biệt kích, lại rất đói, cũng là cái "rốn" của bệnh sốt rét. Chúng tôi được...
Đọc tiếp

(4 điểm) Đọc văn bản và trả lời câu hỏi:

Bức tranh

     (Lược đoạn đầu: Trên đường ra miền bắc chuẩn bị cho triển lãm tranh ở nước ngoài, nhân vật tôi - một hoạ sĩ được các chiến sĩ giao liên thay nhau thồ tranh cho.)  

     Hôm đó, đoàn chúng tôi đi qua một vùng trên đất bạn nổi tiếng nhiều biệt kích, lại rất đói, cũng là cái "rốn" của bệnh sốt rét. Chúng tôi được nghỉ lại một ngày để dưỡng sức, lán của nhóm khách đi đường chúng tôi dựng ngay trên đầu một cái lán khác của anh em chiến sĩ trong trạm. Buổi trưa, tôi đang ngồi vẩn vơ ghi mấy cái dáng hòn đá, thân cây trước lán nghỉ của mình, thì trông thấy một người chiến sĩ nước da xam xám và cặp môi thâm sì đang leo mấy bậc dốc từ lán dưới đi lên. Người chiến sĩ đi thẳng đến trước mặt tôi ngồi xuống xem tôi vẽ. Rồi sau mấy câu chuyện làm quen, người chiến sĩ tha thiết thỉnh cầu tôi vẽ cho anh một bức chân dung.

     Tôi bỗng thấy tự ái. Tôi là một họa sĩ, chứ đâu phải một anh thợ vẽ truyền thần! Tôi từ chối khéo bằng cái mặt lạnh lùng. Người chiến sĩ tỏ vẻ phật ý, anh nhìn vào cái mặt lạnh lùng của tôi một thoáng rồi lẳng lặng quay lưng lại tôi, chậm rãi đi xuống dưới những cái bậc dốc.

     Sáng hôm sau, chúng tôi lại lên đường. Thật một điều không ngờ, chẳng biết ai xui khiến thế nào mà chính người chiến sĩ trưa hôm qua lại "thồ" tranh cho tôi, chính lại là anh chứ không phải một người nào khác.

     Thật là phiền cho tôi quá!

     […] Ác thay cái bãi đá tai mèo nằm giữa khúc suối dưới chân núi. Có lẽ nó rộng đến năm trăm thước. Con suối chảy đến đấy thì phình rộng ra chảy lênh láng và réo lên ầm ầm trên một cái nền đá lởm chởm. Tuy đã được nghỉ một ngày nhưng sau khi leo qua được quả núi thì tôi đã thấm mệt. Tôi dò dẫm đi giữa khúc suối một cách vất vả quá, cứ dần dần bị tụt lại sau. Rồi chân tôi tự nhiên bị sỉa xuống một hẻm đá ngầm dưới nước. Tôi giơ hai tay lên trời chới với...

     Người chiến sĩ "thồ" tranh cho tôi đang đi phía trước, cách một quãng khá xa, vội vã quay lộn lại. Nếu anh không đến kịp có lẽ là tôi bị dòng suối cuốn đi. Anh cởi chiếc ba lô sau lưng cho tôi, khoác vào trước ngực mình. Anh đỡ lấy tôi, giúp tôi rút cái chân lên. Rồi dìu tôi đi. Tôi thở dốc. Mồ hôi vã ra như tắm. Hai mắt đổ đom đóm. “Đồng chí cố gắng lên.” - Người chiến sĩ vừa đi vừa động viên tôi - “Tôi dìu đồng chí đi nhanh qua bên kia suối sẽ nghỉ. Nếu thằng L.19 đến, chúng mình cứ ngồi xuống. Nó chẳng thấy gì cả đâu!".

     Tôi không đủ sức theo kịp đoàn được nữa. Qua bên kia suối, người chiến sĩ lấy dầu con hổ bóp chân cho tôi, lúc ngồi nghỉ. Rồi bắt đầu từ đó, chỉ có hai người, anh và tôi, đi trong rừng. Tôi chỉ có thể đi người không. Người chiến sĩ vừa phải "thồ" đống tranh của tôi sau lưng (to và nặng gấp đôi một cái ba lô bình thường của khách đi đường) lại vừa phải mang thêm chiếc ba lô riêng của tôi trước ngực. Có lẽ tất cả đến sáu bảy chục cân. Mà người chiến sĩ có khỏe mạnh gì cho cam!

     Tôi không nói thì chắc các bạn cũng biết, ngay từ lúc người chiến sĩ đến gặp tôi để nhận mang cái bó tranh, tôi đã khó xử đến thế nào? Thế mà bây giờ, trên dọc đường, không những riêng cái đống tài sản của tôi mà cả chính tôi cũng đã trở thành một gánh nặng cho anh. Xưa nay tôi vẫn cho mình là một kẻ cũng biết tự trọng, và cũng biết suy nghĩ. Giá người chiến sĩ tỏ thái độ lạnh nhạt hoặc mặc xác tôi nằm lại một mình, tập tễnh đi một mình giữa rừng, thì tôi cũng thấy là cái lẽ phải. Xưa nay tôi vẫn quan niệm rằng: Sống ở đời, cho thế nào thì nhận thế ấy. Cái cách cư xử của người chiến sĩ đối với tôi chỉ có thể giải thích bằng lòng độ lượng. Độ lượng? Thế nhưng tôi nhiều tuổi hơn? Tôi lại là một họa sĩ có tên tuổi? Xưa nay tôi chỉ mới thấy lòng độ lượng của kẻ trên đối với người dưới. Bây giờ đây thì chính tôi, một kẻ bề trên, đang được một người dưới tỏ ra độ lượng với mình.

     Tối ngày hôm đó, hai chúng tôi phải ngủ lại nửa đêm giữa rừng. Người chiến sĩ mắc võng cho tôi nằm rồi ôm súng ngồi gác bên cạnh. Nhưng làm sao mà ngủ được? Tôi đến ngồi bên anh, trên một phiến đá. Rừng đêm tối mò và đầy hăm dọa. "Tôi xin lỗi đồng chí về cái việc hôm qua..." - tôi nói khẽ bên tai anh - "Đến mai, thế nào tôi cũng phải vẽ đồng chí. Một bức, thật đẹp!". 

(Nguyễn Minh Châu)

Câu 1. Người kể chuyện trong văn bản trên là người kể toàn tri hay hạn tri? 

Câu 2. Chỉ ra thành phần chêm xen trong đoạn văn dưới đây:  

     Tôi không đủ sức theo kịp đoàn được nữa. Qua bên kia suối, người chiến sĩ lấy dầu con hổ bóp chân cho tôi, lúc ngồi nghỉ. Rồi bắt đầu từ đó, chỉ có hai người, anh và tôi, đi trong rừng. Tôi chỉ có thể đi người không. Người chiến sĩ vừa phải "thồ" đống tranh của tôi sau lưng (to và nặng gấp đôi một cái ba lô bình thường của khách đi đường) lại vừa phải mang thêm chiếc ba lô riêng của tôi trước ngực. Có lẽ tất cả đến sáu bảy chục cân. Mà người chiến sĩ có khỏe mạnh gì cho cam!

Câu 3. Khi được người chiến sĩ nhờ vẽ một bức chân dung, người họa sĩ đã có thái độ như thế nào? Vì sao nhân vật này lại có thái độ như vậy?

Câu 4. Phân tích tác dụng của điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn dưới đây:

      Xưa nay tôi vẫn cho mình là một kẻ cũng biết tự trọng, và cũng biết suy nghĩ. Giá người chiến sĩ tỏ thái độ lạnh nhạt hoặc mặc xác tôi nằm lại một mình, tập tễnh đi một mình giữa rừng, thì tôi cũng thấy là cái lẽ phải. Xưa nay tôi vẫn quan niệm rằng: Sống ở đời, cho thế nào thì nhận thế ấy. Cái cách cư xử của người chiến sĩ đối với tôi chỉ có thể giải thích bằng lòng độ lượng. Độ lượng? Thế nhưng tôi nhiều tuổi hơn? Tôi lại là một họa sĩ có tên tuổi? Xưa nay tôi chỉ mới thấy lòng độ lượng của kẻ trên đối với người dưới. Bây giờ đây thì chính tôi, một kẻ bề trên, đang được một người dưới tỏ ra độ lượng với mình.

Câu 5. Qua văn bản này, em rút ra cho mình bài học gì?

0
9 tháng 1

Nó là cđầy đủ !!!!!!!!!!!😀