Nghị luận về tình mẫu tử .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong đời sống tinh thần đa dạng và phong phú của con người thì tình cha con là tình cảm máu thịt thiêng liêng, sâu đậm nhất. Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao, dân ca: Công cha như núi Thái Sơn, Con có cha như nhà có nóc, Phụ tử tình thâm…
Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa đáng tin cậy cho vợ con. Mọi việc lớn như làm nhà, tậu ruộng, tậu trâu, dựng vợ gả chồng cho con cái… thường là do người cha quyết định. Trách nhiệm của người cha rất nặng nề. Con cái ngoan hay hư, chủ yếu là tùy thuộc vào sự bảo ban dạy dỗ của người cha. Bên cạnh người mẹ dịu dàng là người cha nghiêm khắc. Dẫu cách thức biểu hiện tình thương yêu có khác nhau nhưng bậc cha mẹ nào cũng mong muốn nuôi dạy con cái trưởng thành về mọi mặt, đúng như dân gian đã nói: Con hơn cha là nhà có phúc. Trong lúc mẹ hằng ngày chẳng quản vất vả nhọc nhằn, lo lắng cho các con từ bát cơm, tấm áo thì người cha, ngoài những thứ đó ra còn phải nghĩ đến việc dạy dỗ, truyền kinh nghiệm sống mà mình đã đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt, để các con học được những bài học thiết thực khi bước vào đời. Thật hạnh phúc cho những đứa con được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ!
Có biết bao người cha chấp nhận thiệt thòi về mình, dành tất cả thuận lợi cho con cái. Em đọc trên báo và xem truyền hình thấy những người cha lam lũ, quần quật làm những việc như: quét rác, đội than, đội trấu, đạp xích lô… không từ nan bất cứ chuyện gì, miễn là lương thiện đế kiếm tiền nuôi đàn con ăn học đến nơi đến chốn. Gần nhà em có một bác người Quảng Ngãi, tuổi hơn năm chục, làm nghề mài dao kéo. Ngày ngày, bác rong ruổi khắp nơi trên chiếc xe đạp cà tàng với vài hòn đá mài và thùng nước nhỏ. Bác vào thành phố đã hơn ba năm, kể từ khi anh con trai lớn thi đậu đại học Bách khoa. Mỗi lúc kể về những đứa con ngoan, bác cười rất mãn nguyện, đôi mắt ánh lên vẻ tự hào: – Nhà bác nghèo lắm! Được mấy đứa con, đứa nào cũng ham học và học giỏi. Năm nay, cô con gái thứ hai cũng đậu Đại học Sư phạm. Bác ráng làm kiếm ngày vài chục ngàn, cha con đùm túm nuôi nhau. Mình chẳng có chi cho các con thì cho chúng cái chữ, cái nghề!
Em thấy ở bác có những nét rất giống cha em, một người thợ cơ khí bình thường, quanh năm làm việc với máy móc, dầu mỡ. Đôi bàn tay cha chai sần, thô ráp, mạnh mẽ nhưng ấm áp lạ thường. Có thể nói rằng trong gia đình em, cha làm nhiều nhất và hưởng thụ ít nhất; Cha giống mẹ ở chỗ nhường nhịn hết cho đàn con những miếng ngon miếng lành, còn mình chỉ cơm dưa cơm mắm qua ngày.
Đức tính nổi bật của cha em là cần cù chịu khó, hết lòng vì vợ con. Tuy công việc thường xuyên bận bịu, cha vẫn cố dành thời gian quan tâm săn sóc đến việc học hành của các con. Cha em ít lời, chỉ nói những câu nào đáng nói như nhắc nhở, uốn nắn khuyết điểm hay động viên, khen ngợi khi các con làm được điều tốt, điều hay. Cha dạy chúng em lòng tự trọng và tính tự lập. Có lần cha bảo: – Đã là người thì phải có ý chí, không được ngại khó ngại khổ.
Càng khó càng phải làm bằng được. Em quý nhất cha em ở thái độ tôn trọng mọi người, tôn trọng vợ con. Có việc gì không vừa ý, cha bình tĩnh phân tích chứ không la lối, chửi bới. Bởi thế nên dù tính cha nghiêm khắc mà vẫn dễ gần, từ vợ con đến hàng xóm láng giềng đều nể phục. Cứ nghe những lời cha nói, nhìn những việc cha làm, em học được rất nhiều điều hay, điều tốt. Cha thường bảo con cái lấy bố mẹ làm gương nên cha rất giữ gìn ý tứ.
Chúng em yêu kính cha, cố gắng chăm học, chăm làm để cha mẹ vui lòng. Đó cũng là cách đáp đền chữ hiếu cụ thể và thiết thực nhất. Cảm ơn nhạc sĩ Phạm Trọng cầu đã nói giúp tuổi thơ chúng em những suy nghĩ tốt đẹp về cha mẹ: Cha sẽ là cánh chim, đưa con đi thật xa. Mẹ sẽ là cành hoa, cho con cài lên ngực. Cha mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con… Ngày mai con khôn lớn, bay đi khắp mọi miền. Con đừng quên con nhé, ba mẹ là quê hương!
Cha mẹ là hai người thân yêu quan trọng nhất của chúng ta trong cuộc đời, họ là những người có công sinh thành và nuôi nấng chúng ta nên người mà có lẽ chẳng bao giờ chúng ta có thể trả hết công ơn ấy. Cha mẹ còn là người yêu thương chúng ta vô điều kiện và nếu có khác thì chỉ khác ở cách thức thể hiện tình cảm của cha mẹ đối với chúng ta mà thôi. Trong bài này tôi xin phép chỉ nhắc đến tình phụ tử – cha con thiêng liêng đối với cuộc đời mỗi con người.
Mẹ là người mang nặng đẻ đau, hi sinh sắc đẹp và tuổi xuân để đưa chúng ta đến với thế giới này, chúng ta lớn lên trong những lời ru ngọt ngào và sự chăm sóc cẩn thận của mẹ, khi có vấn đề nhỏ nhặt trong cuộc sống, thường chúng ta sẽ tìm đến mẹ đầu tiên. Vậy mẹ có vai trò quan trọng như vậy rồi thì vai trò của cha liệu có bị lu mờ đi? Theo tôi, dù cha không phải là người trực tiếp mang thai và sinh ra chúng ta nhưng công ơn của cha đối với chúng ta vẫn hề giảm và không bao giờ có thể đong đếm hết được. Nếu chúng ta là một chồi non đang mọc thành cây thì mẹ là người trực tiếp chăm bón để cái cây đó phát triển còn cha là mái vòm vững chắc che mưa bão để cái cây đó bình an phát triển. Chắc hẳn các bạn đã từng nghe đến câu “Con không cha như nhà không nóc”, quả thực như vậy, vòng tay của mẹ dù có chặt và ấm áp đến đâu thì cũng không đủ để chúng ta tránh được mưa bão cuộc đời, do vậy công ơn của cha là vô bờ khi là mái che vững chắc ấy. Một ngôi nhà không có mái sẽ không phải là một ngôi nhà hoàn chỉnh, một người con thiếu tình thương của cha sẽ khó mà chống chọi được với giông bão cuộc đời.
Mỗi người cha có thể có nghề nghiệp khác nhau, tuổi tác khác nhau, tính cách khác nhau song tình thương dành cho những đứa con của mình thì đều lớn lao như nhau. Có thể cha không nói ra miệng những lời yêu thương, âu yếm như mẹ vẫn hay làm với chúng ta song điều ấy không có nghĩa là cha không thương chúng ta, hãy nhìn vào những việc mà cha đã làm để thấy được tình yêu của cha lớn đến nhường nào, tình cảm ấy đã vượt lên trên mọi từ ngữ, khó từ nào có thể diễn tả hết được, tựa như đại dương bao la ngoài kia nào có ai có thể đếm được nó có bao nhiêu giọt nước.
Cha là người dù không còn nhiều tiền vẫn cố mua cho chúng ta món đồ mà mình thích. Cha là người khi chúng ta ốm không lúc nào cũng túc trực bên cạnh như mẹ nhưng vội vàng đi mua thuốc và đồ ăn bồi bổ cho chúng ta. Cha là người bên cạnh ta trong lần đầu tiên ta tập đi xe đạp trong cuộc đời, không vội vàng lo lắng như mẹ khi thấy chúng ta bị ngã nhưng sẽ luôn dõi theo phía sau chúng ta cho đến khi chúng ta thành công. Cha là người có thể đợi hàng giờ ở bến xe để đợi con mình từ xa về nhà vì sợ đến muộn thì con phải đợi… Không bút mực nào có thể kể hết những công ơn mà cha đã dành cho chúng ta, có thể cách thể hiện tình cảm của cha không trực tiếp như mẹ nhưng chắc chắn tình yêu cha dành cho chúng ta thì không hề thua kém mẹ chút nào.
Đàn ông thường không giỏi biểu đạt cảm xúc như phụ nữ, có lẽ vì vậy mà đôi khi nhiều ông cha không thể hiện tình cảm trực tiếp với các con, thậm chí có phần nghiêm khắc, cứng rắn. Rất nhiều đứa trẻ cho rằng những người cha như vậy là lạnh nhạt, không thương mình nhưng chắc chắn khi lớn lên, chúng sẽ hiểu rằng cha yêu thương chúng như thế nào. Cha có nghiêm khắc cũng chỉ mong chúng trưởng thành, nên người mà thôi.
Thường tình yêu cha dành cho các con lớn lao là vậy như thực tế lại rất đáng buồn khi chỉ ra nhiều trường hợp chưa được đẹp về tình cha con. Đó là những người cha cả ngày chỉ biết rượu chè, cờ bạc,… mà không quan tâm đến con cái, thậm chí nhiều người còn bạo hành, bóc lột chính đứa con ruột của mình. Mới đây báo chí đã đưa tin về một cậu bé bị mẹ kế và chính người cha của mình bạo hành nghiêm trọng phải nhập viện. Những con người như thế thật không xứng đáng với cương vị một người cha thiêng liêng kia, rồi sẽ có ngày họ phải nhận quả báo vì những hành vi, thái độ của bản thân. Nhưng đó chỉ là một vài con sâu làm rầu nồi canh, không phải mọi người cha đều như vậy mà đa số vẫn là những người cha với tình yêu thương con vô vàn và sẵn sàng làm mọi điều tốt đẹp nhất cho những đứa con thân yêu của mình.
Tựa như dòng suối từ khe suối muôn đời chảy mãi dòng nước tinh khiết mát lành, tình yêu mà cha dành cho con mãi không bao giờ cạn kiệt, thay đổi và tình phụ tử cha con mãi mãi là một trong những tình cảm thiêng liêng, cao đẹp nhất của con người chúng ta.
học đối phó là học chống đối học chỉ bt tính thời gian không quan tâm đúng sai !!
Nền giáo dục Việt Nam trong những năm qua đã gặt hái được nhiều thành công, được bạn bè quốc tế thừa nhận. Tuy nhiên bên cạnh đó còn nhiều góc khuất, nhiều vấn đề nan giải chưa giải quyết được. Có những hành động dù là nhỏ của học sinh nhưng lại gây ra hậu quả xấu đối với tương lai. Hiện tượng học đối phó là một trong những hiện tượng như vậy.
Học đối phó là gì? Là tình trạng học sinh học bài không trên tinh thần tự nguyên, học chỉ để thi, chỉ để qua một kì kiểm tra, và cuối cùng chữ thầy lại trả cho thầy. Đây là một hiện tượng xảy ra rất nhiều ở học đường, rất khó kiểm soát. Tình trạng này kéo dài sẽ gây nên hệ quả khó lường, học sinh hổng kiến thức cơ bản nặng, học xong là quên hết, không lưu lại một thứ gì trong đầu.
Hầu hết học sinh đang có suy nghĩ học để vừa lòng cha mẹ, thầy cô, học để được lên lớp, để đạt điểm cao. Chứ các em chưa nghĩ học để làm gì cho mình sau này. Chính suy nghĩ này mới dẫn đến tình trạng các em học đối phó một cách cứng nhắc như vậy.
Biểu hiện của việc học đối phó này rất phổ biến như làm bài tập ở nhà theo kiểu đối phó, chép lời giải ở sách mẫu, chép đủ, chép hết để sáng mai lên lớp thầy cô kiểm tra. Hoặc ngày mai có kiểm tra, thì tối nay bắt đầu thức đêm, cày kiến thức, để mong sao ngày mai không bị điểm kém. Khi thi xong thì coi như kiến thức cũng theo gió trời mà bay. Một khi đã đối phó thì sẽ không trên tinh thần tự nguyện, tự giác học.
Học sinh học đối phó nhưng giáo viên vẫn chưa có biện pháp để ngăn chặn hoặc xử lý để không tái diễn lần sau. Giáo viên vẫn cứ làm lơ, coi như không có chuyện gì, chính vì thế mà lối học này mới ăn sâu vào tiềm thức của các em như vậy.
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường các em học đối phó, sau này ra xã hội, đi làm, lối sống này sẽ chi phối rất nhiều. Làm đối phó cho qua chuyện, cho xong việc dẫn đến tình trạng làm ẩu, không hoàn thành tốt công việc. Đây là một điều rất đáng tiếc
Chỉ vì lối học đối phó mà sẽ dẫn đến hệ lụy xấu cho các em trong tương lai sau này. Nó không chỉ ảnh hưởng đến bản thân các em mà còn ảnh hưởng đến xã hội.
Để giải quyết tình trạng học đối phó thực sự không phải đã rơi vào bế tắc. Điều này cần xuất phát từ chính bản thân các em phải xác định cho mình mục đích học tập đúng đắn để có thể nghiêm túc hơn trong học tập. Giáo viên cần đi sâu giảng bài, kiểm tra bài, cần kiểm tra về chất chứ không nên chỉ kiểm tra lượng.
Giáo dục Việt Nam cần phải có biện pháp “rắn” để mang đến môi trường học tập lành mạnh cho các em. Phải làm sao cho suy nghĩ học đối phó ấy không tồn tại nữa. Như thế các em sẽ có một tương lai tươi sáng hơn.
nói nha em đây học lớp 2 nên em khuyên chị đừng yêu sớm em là hotboy đây các bạn gái xúm lại đầy mà em chưa dám yêu đây
Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Mẹ em luôn nói rằng, mẹ con em là những người may mắn nhất thế gian vì bố em là một đầu bếp. Chính vì thế, cả nhà em lúc nào cũng được ăn những món ăn ngon hơn cả ngoài tiệm. Trong những món mà bố em thường nấu, em thích nhất là món canh gà nấu với măng.
Bố em nói, thịt gà là một trong những nguyên liệu dễ chế biến nhất và có thể làm được nhiều món ngon nhất. Hơn nữa, hầu như ai cũng thích ăn thịt gà. Mà em thấy, em chính là người thích ăn thịt gà nhất trên đời. Cho dù là gà rán, rang, hay chỉ cần luộc lên rồi chấm muối bột canh em cũng đều thấy ngon, thấy thích.
Nhưng thực ra, món em thích nhất phải kể đến canh gà nấu măng. Lần nào bố em hỏi, hôm nay con muốn ăn món gì, em cũng đều không cần suy nghĩ một giây nào mà trả lời "canh gà nấu măng".
Mỗi lần bố nấu, em lại ngồi bên cạnh dán mắt vào từng động tác nhỏ của bố, xem bố em làm, nhưng lại chẳng nấu ngon được như bố. Bố em thường nấu món ăn bằng thịt gà trống mà mẹ em nuôi. Mỗi con gà, bố nấu được tận hai bữa vì mỗi bữa bố chỉ lấy một nửa, còn một con nữa thì cho vào tủ lạnh.
Sau khi làm thịt gà, bố em rửa sạch rồi chặt thịt gà ra từng miếng nhỏ. Tiếp đến, em thấy bố cho thịt gà vào bát tô, trộn với hạt nêm, ớt, hành băm, một ít nước mắm, bố em nói, bố đang ướp để thịt gà ngấm gia vị và ăn ngon hơn.
Trong lúc ướp thịt gà, bố lại đi rửa măng rồi cho vào nồi nước, đun sôi lên rồi đổ nước đi, sau đó bố em lại cho măng vào chảo dầu ăn để xào chín. Loại măng bố em hay dùng là măng nứa màu vàng ươm hay bán ở chợ. Vì không có thời gian, nên bố em dặn mẹ khi đi chợ phải mua loại mà người bán hàng đã tước sẵn rồi.
Sau đó, bố em xào thịt gà vài phút rồi đổ nước vào ninh rất kỹ mới cho măng vào đun tiếp. Ngoài mắm, muối, bột nêm, bố em còn cho cả ớt, gừng, rau mùi với cả rau răng cưa nữa. Thế cho nên, món canh gà nấu măng của bố rất thơm và ngon.
Bây giờ, em đã có thể tự nấu những món ăn đơn giản và cả món canh gà nấu măng em yêu thích, những món canh em nấu, chẳng bao giờ ngon được như của bố làm. Bố em bảo, món canh của bố ngon là nhờ mẹ chăm gà béo tốt, nhờ bố có tay nghề và nhờ cả con gái ham ăn. Nhưng em thì lại nghĩ, món canh ngon vì nó chất chứa tình cảm của bố mẹ dành cho em. Món canh gà nấu măng của bố sẽ mãi mãi là món ăn mà em yêu thích nhất.
Tk mk nha
Mẹ em luôn nói rằng, mẹ con em là những người may mắn nhất thế gian vì bố em là một đầu bếp. Chính vì thế, cả nhà em lúc nào cũng được ăn những món ăn ngon hơn cả ngoài tiệm. Trong những món mà bố em thường nấu, em thích nhất là món canh gà nấu với măng.
Bố em nói, thịt gà là một trong những nguyên liệu dễ chế biến nhất và có thể làm được nhiều món ngon nhất. Hơn nữa, hầu như ai cũng thích ăn thịt gà. Mà em thấy, em chính là người thích ăn thịt gà nhất trên đời. Cho dù là gà rán, rang, hay chỉ cần luộc lên rồi chấm muối bột canh em cũng đều thấy ngon, thấy thích.
Nhưng thực ra, món em thích nhất phải kể đến canh gà nấu măng. Lần nào bố em hỏi, hôm nay con muốn ăn món gì, em cũng đều không cần suy nghĩ một giây nào mà trả lời "canh gà nấu măng".
Mỗi lần bố nấu, em lại ngồi bên cạnh dán mắt vào từng động tác nhỏ của bố, xem bố em làm, nhưng lại chẳng nấu ngon được như bố. Bố em thường nấu món ăn bằng thịt gà trống mà mẹ em nuôi. Mỗi con gà, bố nấu được tận hai bữa vì mỗi bữa bố chỉ lấy một nửa, còn một con nữa thì cho vào tủ lạnh.
Sau khi làm thịt gà, bố em rửa sạch rồi chặt thịt gà ra từng miếng nhỏ. Tiếp đến, em thấy bố cho thịt gà vào bát tô, trộn với hạt nêm, ớt, hành băm, một ít nước mắm, bố em nói, bố đang ướp để thịt gà ngấm gia vị và ăn ngon hơn.
Trong lúc ướp thịt gà, bố lại đi rửa măng rồi cho vào nồi nước, đun sôi lên rồi đổ nước đi, sau đó bố em lại cho măng vào chảo dầu ăn để xào chín. Loại măng bố em hay dùng là măng nứa màu vàng ươm hay bán ở chợ. Vì không có thời gian, nên bố em dặn mẹ khi đi chợ phải mua loại mà người bán hàng đã tước sẵn rồi.
Sau đó, bố em xào thịt gà vài phút rồi đổ nước vào ninh rất kỹ mới cho măng vào đun tiếp. Ngoài mắm, muối, bột nêm, bố em còn cho cả ớt, gừng, rau mùi với cả rau răng cưa nữa. Thế cho nên, món canh gà nấu măng của bố rất thơm và ngon.
Bây giờ, em đã có thể tự nấu những món ăn đơn giản và cả món canh gà nấu măng em yêu thích, những món canh em nấu, chẳng bao giờ ngon được như của bố làm. Bố em bảo, món canh của bố ngon là nhờ mẹ chăm gà béo tốt, nhờ bố có tay nghề và nhờ cả con gái ham ăn. Nhưng em thì lại nghĩ, món canh ngon vì nó chất chứa tình cảm của bố mẹ dành cho em. Món canh gà nấu măng của bố sẽ mãi mãi là món ăn mà em yêu thích nhất.
“Nếu ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không”. Mẹ, chỉ một từ thôi nhưng sao quá đổi gần gũi và thân thương. Niềm hạnh phúc lớn nhất của một đứa trẻ đó là được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ, cảm nhận được sự chở che và tình yêu thương.Vì vậy nếu hãy là một đứa con hiếu thảo để mẹ người yêu thương ta nhất trên đời sẽ cảm thấy an ủi và hạnh phúc. “Tình mẫu tử” đó chính là một thứ tình cảm thiêng liêng nhất trên đời.
Mẹ ơi! Tiếng gọi thân thương mà bao đứa con muốn và luôn cất lên từ khi biết nói cho đến khi trưởng thành và về già. Mẹ chính là người yêu thương, sẵn sàng hi sinh và luôn bao dung chở che cho con của mình. Mẹ cũng chính là người tâm tình như những người bạn. đưa ra những lời khuyên, những bài học dìu dắt con trưởng thành. Nhưng có mấy ai hiểu hết được sự sâu sắc của tình mẹ- tình mẫu tử, nhưng chắc chắn bạn cảm nhận được sự chân thành và thương yêu đó. Nó được xuất phát từ lòng mẹ, mẹ có thể không nói ra nhưng mẹ sẽ luôn làm những điều để bạn hiểu “Mẹ yêu con” đến nhường nào. Bạn hãy dùng cả cuộc đời này để hiểu được lòng mẹ bao la hơn cả biển rộng!
Bạn đã lớn hay con nhỏ thì mẹ vẫn mãi mãi song hành trên chặng đường đời của bạn. Mẹ đã hi sinh sức khỏe, nhan sắc và cả tuổi thanh xuân để mang bạn và đưa bạn vào đời. Có người đã từng nói tôi rằng “phải mang nặng chín tháng mười ngày, phải đến khi bạn làm mẹ. Lúc đó mới hiểu được lòng của mẹ”. Điều này chắc chắn đúng, vì cha và mẹ cùng mang chúng ta đến với cuộc sống, nhưng ngay từ khi ta vừa chỉ mới là một dấu chấm thì chính mẹ đã bao bọc ta, mẹ chịu những cơn nghén nặng, mẹ cố gắng ăn nhiều chất dinh dưỡng để cung cấp vào cơ thể chúng ta. Tất cả những điều mẹ làm là để chờ đợi giây phút chúng ta sinh ra đời. Và mẹ khóc trong hạnh phúc khi lần đầu tiên được chạm vào đôi bàn tay bé nhỏ của ta và lúc đó cũng là lúc mẹ hứa với lòng sẽ ở bên ta mãi mãi. Vì vậy, chúng ta hãy yêu thương và hiếu thuận với mẹ, đừng để đến khi mẹ không còn ở trên đời mới hiểu ra. Lúc đó bạn sẽ thấy cả thế giới như đang sụp đổ. Vì chẳng có gì có thể thay thế mẹ trên đời. Hãy trân trọng những giây phút bạn đang được ở cạnh mẹ, đó sẽ là những giây phút bình yên nhất ở trong đời.
Có rất nhiều câu chuyện nói về tình mẹ, cũng có rất nhiều câu chuyện kể về những đứa con bất hiếu và phải hối hận khi không còn mẹ bên cạnh. Mẹ không chỉ là người thân, mẹ còn chính là người bạn tri kỉ sánh bước cùng bạn trong suốt cả cuộc đời. Và khi gặp khó khăn trở ngại khiến bạn lùi bước, khi bạn buồn cần sẻ chia thì người bạn tìm đến sẵn sàng nghe mọi tâm sự của bạn chính là mẹ. Mẹ luôn chờ đợi bạn để dành thời gian cho bạn. Chỉ cần bạn bảo bạn cần, thì mẹ sẽ không ngại vất vả mà đến bên. Và khi thấy con khóc, thì tự động nước mắt mẹ cũng chảy theo, bạn đau một thì mẹ sẽ đau mười. Vậy có bao giờ bạn hỏi, bạn đã dành thời gian để bên mẹ chưa? Bạn có bao giờ lắng nghe tâm sự của mẹ không?….Chắc chắn rằng, những đứa con là những người ích kỉ nhất trên đời, vì chúng ta chỉ được nhận từ mẹ vô điều kiện mà cái chúng ta cho mẹ thì quá nhỏ bé đi. Nhưng mẹ chúng ta là người hào phóng nhất trên đời, bởi tình thương của mẹ bao la và không bao giờ mong nhận được sự báo đáp từ con. Niềm hạnh phúc lớn nhất của mẹ chính là được nhìn thấy con cười và hạnh phúc. Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều. Mẹ đã dành cả cuộc đời để chịu thay con sự vất vả và đau đớn, mẹ có thể hi sinh cả mạng sống chỉ cần con mạnh khỏe, mẹ có thể đi xin ăn từng bữa để con được no ấm. Con chỉ mong con đừng lớn để có thể nằm mãi trong vòng tay của mẹ, để trên khuôn mặt mẹ không hằn những vết chân chim vì vất vả. Và xin sau này, mẹ hãy để con thay mẹ trở thành chỗ dựa và bờ vai đủ lớn để che chở, ở bên mẹ.
Nỗi bất hạnh nhất cuộc đời, chính là không có mẹ, không còn mẹ trên đời. Sự thiếu thốn tình cảm đó là một mất mát lớn nhất, và là niềm bất hạnh nhất. Vì vậy, hãy yêu thương và kính trọng mẹ của chính ta. Dù đi đến đâu, mẹ cũng sẽ ở bên cạnh và quan tâm bạn. Hãy nói yêu mẹ khi bạn còn có thể bạn nhé. Hãy yêu mẹ hơn chính bản thân mình bạn nhé, vì nếu không có mẹ trên đời, bạn sẽ không có cả một cuộc đời.
viết xúc đọng muốn khóc luôn huhuh