K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 1 2018

Em rất thích giờ ra chơi. Sau 3 tiếng trống " tùng tùng tùng " vang lên để báo hiệu giờ ra chơi bắt đầu thì chúng em chạy ồ ra ngoài sân như đàn ong vỡ tổ. Bạn Huyền chơi nhảy dây, nhìn bạn ấy nhảy thật giỏi. Còn bạn Nam chơi bắn bi, nhìn bạn ấy chơi thật hăng say. Vừa chơi được một lúc thì ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi kết thúc, chúng em nhanh chân chạy vào lớp để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo, giờ ra chơi giúp cho chúng em cảm thấy thoải mái hơn sao những giờ học căng thẳng.

đọc đoạn văn sau:                                                                                                                                                                                                 "vợ chồng nhà sói mấy hôm nay mất ngủ.giữa đêm khuya,sói vợ mới bác sĩ gõ kiến đến chữa bệnh. không quản đêm tối,trời lạnh bác sĩ gõ kiến đến ngay.bác sĩ go kiến kien tri khều từng miếng thịt nhỏ xíu giắt trong...
Đọc tiếp

đọc đoạn văn sau:                                                                                                                                                                                                 "vợ chồng nhà sói mấy hôm nay mất ngủ.giữa đêm khuya,sói vợ mới bác sĩ gõ kiến đến chữa bệnh. không quản đêm tối,trời lạnh bác sĩ gõ kiến đến ngay.bác sĩ go kiến kien tri khều từng miếng thịt nhỏ xíu giắt trong răng sói chồng,rồi bôi thuốc.sỏi chóng hết đau,không rên hừ hừ"                                                                                                                                                                                                                   tìm câu kể ai làm gì trong đoạn văn trên                                                                                                                                                             xác định chủ ngữ vị ngữ trong câu vừa tìm được

3

Bác sĩ gõ kiến kiên trì khiều từng miếng thịt nhỏ xíu giắt trong răng sói 

Bác sĩ gõ kiến là chủ ngữ 

Khiều từng miếng thịt nhỏ xíu giắt trong răng sói là vị ngữ

21 tháng 1 2018

tui không biết

                                                          A - I - Ô - GANgày xưa, có một cô gái tên là A - i - ô ga. Cô rất xinh đẹp. Người ta nói rằng : không một làng bản nào có cô bé xinh đẹp hơn cô. A - i - ô - ga biết vậy nên kiêu hãnh lắm. Lúc nào cô cũng tự ngắm mình : lúc thì trong chậu đồng đánh bóng, lúc thì trên dòng nước trong, càng ngắm càng tự thấy hài lòng. Xinh đẹp như vậy nhưng A - i - ô...
Đọc tiếp

                                                          A - I - Ô - GA

Ngày xưa, có một cô gái tên là A - i - ô ga. Cô rất xinh đẹp. Người ta nói rằng : không một làng bản nào có cô bé xinh đẹp hơn cô. A - i - ô - ga biết vậy nên kiêu hãnh lắm. Lúc nào cô cũng tự ngắm mình : lúc thì trong chậu đồng đánh bóng, lúc thì trên dòng nước trong, càng ngắm càng tự thấy hài lòng.

 Xinh đẹp như vậy nhưng A - i - ô - ga lười hết sức. Suốt ngày cô chỉ tự ngắm nghía bản thân. Một hôm, mẹ cô bảo :

 - A - i - ô - ga, con đi xách nước đi.

Cô bé đáp :

- Con ngã xuống nước mất.

Mẹ nói :

- thì con bám vào bụi cây ấy.

A - i - ô - ga đáp :

- Cây bật gốc thì chết.

- con phải bám vào bụi chắc ấy chứ.

- tay con xước mất.

- thì con đeo bao tay vào.

- Bao tay rách rồi. - A - i - ô - ga đáp. Rồi cô lại lấy gương đồng ra ngắm nghía xem mình đẹp đến thế nào.

- con hãy lấy kim khâu bao tay lại.

- kim gãy mất.

- lấy cái kim to vậy. - bố cô bảo.

- kim ấy sẽ làm thủng tay con.

- lấy cái đê da cứng ấy mà đeo.

Vừa lúc ấy, một cô bé hàng xóm đến. Cô nói với mẹ A - i - ô - ga :

- Để  cháu đi lấy nước giúp bác.

Cô bé ra đi và xách nước về. Bà mẹ nhào bột, làm bánh, nướng bánh. A - i - ô - ga nhìn thấy những chiếc bánh thơm phức kêu lên :

- Mẹ cho con một cái nào !

- BÁNH nóng cầm bỏng tay. - Mẹ cô trả lời.

- thì con đeo bao tay. - A - i - ô - ga nói.

- bao tay ướt rồi.

- con sẽ đem phơi.

- phơi nó sẽ cứng.

- con sẽ bóp cho mềm.

- thế thì đau tay - Mẹ cô đáp - Việc gì con phải làm việc cho phí hoài nhan sắc. Tốt hơn hết  là để mẹ đem bánh cho cô bé lúc nãy không tiếc sức mình xách nước hộ mẹ.Bà mẹ lấy bánh đem cho cô bé hàng xóm. A - i - ô - ga tức lắm. Cô bỏ nhà ra sông, soi bóng mình xuống dòng nước. Còn cô bé hàng xóm ngồi gần đấy ăn bánh. A - i - ô - ga nhìn cô bé. Cổ A - i - ô - ga dướn lên đâm ra dài ngoẵng. Cô bé mời A - i - ô - ga :

- Bạn lấy bánh này mà ăn !

A - i - ô - ga càng tức. Cô vung hai tay lên, những ngón tay xoạc ra, toàn thân cô trắng toát vì giận. Cô vùng vẫy mãi đến nỗi hai tay biến thành đôi cánh.

- ta không cần gì cả a ... a .... a ... !

Rồi A - i - ô - ga biến thành một con ngỗng. Ngỗng vừa bơi, vừa kêu :

- Ái chà chà, ta đẹp làm sao ! Ô... ô ... ô ... ! Đẹp nhất là ta a ... a ...

Ngỗng cứ bơi, bơi mãi cho đến lúc quên hẳn tiếng mẹ đẻ. Duy nhất chỉ có tên mình là nó không quên và hễ gặp ai nó cũng kêu lên  để người ta biết xưa kia nó là một cô gái vô cùng xinh đẹp :

- A - i - ô - ga, A - i - ô - ga a ... a ... !

Cái đê : Cái chụp ngón tay để đây kim khi khâu vá.

1. A - i - ô - ga là một cô bé như thế nào ? Cô thường tìm cớ để từ chối việc mẹ sai bảo ra sao ?

2 . Khi mẹ không cho bánh, cô đã nài nỉ mẹ ra sao ?

3. Vì giận dỗi, A - i -ô - ga đã biến ngỗng, ngỗng như thế nào ?

4. Câu chuyện muốn nói với em điều gì ?

 

1
16 tháng 1 2018

1. là 1 người lười biếng,kiêu hãnh

2.

- Mẹ cho con một cái nào !

- BÁNH nóng cầm bỏng tay. - Mẹ cô trả lời.

- thì con đeo bao tay. - A - i - ô - ga nói.

- bao tay ướt rồi.

- con sẽ đem phơi.

- phơi nó sẽ cứng.

- con sẽ bóp cho mềm.

3.

Ngỗng cứ bơi, bơi mãi cho đến lúc quên hẳn tiếng mẹ đẻ. Duy nhất chỉ có tên mình là nó không quên và hễ gặp ai nó cũng kêu lên  để người ta biết xưa kia nó là một cô gái vô cùng xinh đẹp :

- A - i - ô - ga, A - i - ô - ga a ... a ... !

4.câu chuyện nói đừng kiêu hãnh vì nghĩ mình là người đẹp nhất và phải chăm chỉ làm việc 

mình ko biết câu trả lời có đúng hay ko

5 tháng 1 2018

Hôm nay, đến phiên bàn em trực nhật. Bạn Vũ Ngọc Anh và em đã rất hăng hái và trực nhật chăm chỉ.
Sau khi ăn cơm xong, Ngọc anh  liền đi lấy cái xô và vào nhà vệ sinh lấy đầy nước. Khi vào lớp, bạn nhúng cái giẻ lau đen thui vào làn nước mát. Bàn tay bé nhỏ  nắm chắc cái giẻ lau đã ướt sũng di chuyển khắp các mặt bàn. Lúc Ngọc Anh  quét lớp, tay cầm chổi lướt nhẹ nhàng như bay. Chỗ nào rác bẩn khó moi ra, bạn thọc mạnh cây chổi vào đó, xoay khắp các hướng, đến khi nào hết rác thì thôi. Bạn cầm lấy chổi và quét hết rác bẩn vào cái hót rác. Thân hình béo tròn, mũm mĩm, nhưng vô cùng nhanh nhẹn, thoắt ẩn, thoắt hiện. Sau đó thì đến lượt kê bàn. Cánh tay  của bạn nâng lên, hạ xuống từng mặt bàn một cách nhịp nhàng. Bạn khẽ khàng đẩy những phần nào của bàn bị lệch cho thẳng lại, ngay ngắn. Tay bạn bê lên những bó chiếu nặng chình ình, chuyền từ tổ này sang tổ khác. Bạn lật từng cái chiếu ra, tách chúng thành riêng lẻ, rồi kéo chúng ra, trải đều trên những mặt bàn đã được ke thẳng tắp. Bạn còn đi giặt giẻ lau bảng, vắt khô hết nước rồi xóa hết các dòng chữ viết bằng phấn trắng trên bảng. Bạn giúp cô giáo bán trú khiêng mấy cái nồi ra ngoài và sắp xếp lại đồ đạc cho gọn gàng, sạch đẹp. Sau khi làm việc khá mệt, vệt mồ hôi ở lưng bạn cứ loang ra mãi. Gáy bạn cũng nóng và mái tócđen mượt  bê bết mồ hôi. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bạn. Lớp học sạch sẽ tinh tươm, bàn ghế tươm tất sau khi chúng em trực nhật xong.

Ngọc Anh  rất siêng năng, cần cù và chăm chỉ. Đó là điều đáng quý của bạn ấy.

5 tháng 1 2018

Theo su phan cong cua to truong, ban ... va ban... la 2 chang trai la 2 chang trai khoe nhat di xach nuoc ve de cho cac ban ...va ban... lau bang, ban ghe. ...... va ...... quet lop, quet hanh lang. ...... quet mang nhen tren tuong va tren tuong. Con... va ... lau cua kinh. Chi gan nua tieng, chung em da lam cho can phong lop em to len sang sua, khang trang hon. Ai cung cam thay vui thich khi hoan thanh xong cong viec cua minh.

5 tháng 1 2018

Say sưa không phải là từ ghép tổng hợp.

ko đâu

từ ghép tổng hợp là các từ chỉ chung một vật người đó

VD : Nhà cửa ,bố mẹ, bánh trái

nha bn

5 tháng 1 2018

Trong chiếc tủ đựng sách của em có riêng một tủ đựng đồ chơi mà em để dành từ lúc bé đến bây giờ. Đồ chơi nào em cũng giữ gìn cẩn thận, vì nó gắn liền với nhiều kỉ niệm. Tuy nhiên em vẫn thích nhất là cặp đôi lật đật mà mẹ tặng cho em sinh nhật hồi 6 tuổi.

Ngày đó em chưa đủ lớn để hỏi tại sao mẹ lại tặng hai con lật đật cho em nữa. Sau này mẹ mới bảo rằng ngày đó em giống như con lật đật, tròn tròn, đáng yêu, hay chạy nhảy, tự ngã lên và tự đứng dậy.

Hai con lật đật của em là một đôi nên có màu sắc giống nhau, chỉ có kích cỡ khác nhau. Mẹ bảo một con là mẹ và một con là con. Con lật đất phải mẹ cao hơn lật đật con một cái đầu. Thực ra hình dáng lật đật giống như số 8, vòng trên bé hơn vòng dưới. Cái đầu của lật đật và thân đều là hình tròn. Nhưng cái đầu nhỏ hơn cái thân một chút để tạo nên sự cân xứng.

ta-lai-do-choi-ma-em-yeu-thich

Tả lại đồ chơi mà em yêu thích nhất-Văn lớp 4

Hai con lật đật đều có màu xanh da trời, nhìn rất dịu mắt. Trên gương mặt của lật đật có hai con mắt to và tròn, long lanh như đang nhìn em âu yếm. Cái môi chúm chím màu đỏ nhìn rất dễ thương. Lật đật ít khi mà đứng một chỗ, vì nó không có chân. Lúc ở nguyên một chỗ thì lật đật lắc lư bên này sang bên kia để lấy sự cân bằng. Mặc dù em có xô ngã lật đật thì nó vẫn tự đứng lên được. Đó là đặc điểm riêng có của đồ chơi lật đật.

Những lúc buồn, em thương mang hai con lật đật ra và chơi. Cứ chốc chốc xô nó ngõ rồi thích thú nhìn nó tự đứng lên. Lúc ấy mọi nỗi buồn trong em đều tan biến đi đâu mất vì có hai người bạn thân thiết này bên cạnh.

Lật lật được để trên nóc tủ cao để mỗi lần ngồi học em có thể ngắm nhìn để lấy cảm hứng học bài. Nhiều lúc đi ngủ em cũng ôm lật đật vào lòng và ngủ ngon lành.

Em rất yêu thích hai con lật đật này. Em sẽ giữ nó mãi để làm món quà kỉ niệm của mẹ, cho tuổi thơ.

5 tháng 1 2018

Bài tham khảo 1: Tả con gấu bông

Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,…. Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy.

Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: "Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ.

Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ thích thú lắm.

Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái

4 tháng 1 2018

- Khôn nhà dại chợ

- ở nhà nhất mẹ nhì con

- Ra đường lắm kẻ còn giòn hơn ta

thùng rỗng kêu to

k nhaa

4 tháng 1 2018

Thùng gỗ kêu to

4 tháng 1 2018

mình nè kb nha

4 tháng 1 2018

mik ko có

4 tháng 1 2018

1/ cái quạt xếp

2/ cây bút mực

4 tháng 1 2018

Cuối năm học lớp Ba, bố tôi cũng đã cho thợ đến tân trang lại cái bàn của chị Hai cho tôi vì nó không phù hợp với lứa tuổi của chị nữa. Cái bàn giờ đây như vừa ở tiệm đồ gỗ về vậy: đẹp, xinh xắn đến dễ thương.
Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng vừa đủ chỗ cho một đứa trẻ như em ngồi học mà thôi. Mặt bàn là một tấm gỗ Cẩm Lai càng dùng lâu càng láng bóng. Với lại vừa rồi bác thợ mới thay áo mới cho nó trông nó càng bóng hơn, lại thơm cái mùi véc-ni dễ chịu nữa chứ. Mỗi lúc học bài mệt em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận ở nó sự tươi mát và hương thơm dìu dịu như hương huệ, hương nhài. Dưới bàn là một học tủ có ba ngăn, đó chính là cái kho sách truyện thiếu nhi và những đồ chơi của em. Mỗi ngăn em đựng một thứ, ngăn nắp, gọn gàng. Chiếc bàn được đặt ngay ngắn cạnh cửa sổ có nắng gió hương hoa từ ngoài vườn thổi vào. Trên mặt bàn, góc phải, thường có một lọ hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và một bông hồng nhung em hái từ ngoài vườn hoa vào cắm lên đó. Với em chiếc bàn thật gần gũi thân thương.

BÀI LÀM 2
Năm nay em đã lên lớp Bốn. Do em phải học bài và làm nhiều bài tập về nhà, bố mẹ đã sắp xếp cho em một góc học tập ngăn nắp, thoáng mát. Đặc biệt hơn cả là cái bàn học xinh xắn đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn được làm bằng gỗ tạp, chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng, cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách.
Mặt bàn hình chữ nhật, bề dài đúng một sải tay em, bề rộng vừa đủ ba gang, hơi xuôi về phía em đặt ghế, tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Độ bóng của véc-ni càng làm nổi rõ những đường vân gỗ rất đẹp. Mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy… khỏi bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt. Trong ngăn hộc này, em đựng dụng cụ học môn kĩ thuật, bộ đò dùng học toán, nhiều hộp phấn viết bảng trắng lẫn màu, thậm chí có cả mớ dây thun tết hình con rết, nắm sỏi tròn để chơi ô quan… Bốn chân bàn là những thanh gỗ vuông to và cứng cáp, các góc mép được bào nhẵn. Ba thanh gỗ dẹp hơn đóng thành hình chữ H ở chân bàn phía gần mặt đất giữ cho các chân bàn được vững vàng chắc chắn hơn.
Mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm. Không bao giờ em lơ đễnh hay cố ý viết, vẽ bậy lên mặt bàn. Vì vậy mà dùng đã nửa năm bàn vẫn còn mới.
Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài. Aùp má lên mặt bàn, em nghe mát rượi như có ngọn gió nào thổi từ khu rừng xa xưa nơi cây gỗ này sinh sống. Em tưởng như nghe được lời gió thì thầm nhắc nhở: “ cô chủ ơi, gắng học lên! Chúng tôi tin tưởng nhiều ở cô đấy nhé!”.

4 tháng 1 2018

Đầu năm học mới, ba mua cho em chiếc bàn học cá nhân ở cửa hàng đồ gỗ đường Ngô Gia Tự. Ba bảo rằng em đã lên Lớp 4, cần phải có chỗ ngồi học cho thuận tiện. Chiếc bàn được kê sát ngay cửa sổ phía trái, hướng đông nên suốt ngày có đủ ánh sáng.

Hình dáng chiếc bàn này giống hệt những chiếc bàn ở lớp, chỉ khác là kích thước của nó nhỏ bằng một nửa. Bàn được đóng bằng gỗ tốt bào nhẵn, đánh véc-ni màu nâu bóng. Các đường vân gỗ nổi lên trông rất đẹp. Mặt bàn dài một mét, rộng khoảng hơn bốn tấc, hơi dốc nên em ngồi viết rất thoải mái.

Dưới mặt bàn là hai chiếc hộc rất rộng rãi, đủ để đựng sách vở. Một hộc em để sách giáo khoa, một hộc để tập, thứ tự theo từng môn học. Ba mua cho em một cây đèn nê-ông nhỏ, bệ đèn là chiếc giá cắm bút bằng nhựa màu hồng. Ba gắn chặt cây đèn vào mặt bàn để buổi tối em có đủ ánh sáng học bài.

Chiếc bàn có bốn chân, có thanh ngang để đặt chân. Bàn được đóng liền với ghế. Ghế dài bằng chiều dài của bàn, có lưng dựa là một tấm ván ngang.

Buổi sáng, em ngồi học bài, nắng sớm chiếu qua song cửa, rọi lên mặt bàn những vệt sáng lung linh. Làn gió tinh nghịch lật lật từng trang sách thơm mùi giấy mới. Ngày ngày, em ngồi vào vị trí quen, thuộc của mình làm bài, học bài và vẽ những bức tranh màu sặc sỡ vẽ thầy cô. bạn bè, cây cối, chim muông. Chiếc bàn học đã trở thành người bạn thân thiết của em.

Em luôn giữ cho bàn sạch sẽ, không viết bậy, vẽ bậy lên bàn.