K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 3 2020

"...Không nên có thái độ cư xử xa lánh kì thị với người bị nhiễm bệnh. Nếu như sợ có thể bị nhiễm bệnh thì ta nên tránh tiếp xúc với họ nhưng vẫn phải tôn trọng người bệnh. Ngoài những biện pháp trên ta cũng có thể giúp những người lớn tuổi, trẻ em, những người ít tiếp xúc với công nghệ thông tin hoặc những người hiểu sai về bệnh dịch này hiểu rõ hơn và giúp họ tìm cách phòng chống.

Mặt khác, nên phê phán tố cáo những người có hành vi lợi dụng dịch bệnh để trục lợi hay những người có hành vi tung tin nói sai sự thật khiến người dân hoang mang lo lắng.

Có thể nói đây là một trong những đại nạn của nhân loại, là khoảng thời gian con người lo sợ bất an nhất. Nhưng cũng là khoảng thời gian ta đồng lòng đoàn kết cùng nắm tay nhau để đẩy lùi đại dịch bệnh này...Hãy luôn vững tin vào một ngày mai tươi sáng cho những nạn nhân của bệnh dịch virus corona".

Hok tốt nha bạn!!

27 tháng 11 2021

ủa đầu bài là tinh thần tự học mà, bạn viết cái gì vậy?

Đề thi đánh giá năng lực

mk chọn gia sư

13 tháng 3 2020

KHÔNG

ĐĂNG

CÂU

HỎI

LINH

TINH

LÊN

DIỄN

ĐÀN

20 tháng 2 2020

what the heo?

20 tháng 2 2020

Quả dưa hấu =))

10 tháng 10 2019

bạn cho m xin đề bài

10 tháng 10 2019

Đề mình gửi cho b rồi ạ tại hình ảnh k đăng lên đc 

8 tháng 10 2019

Khuyên thân mến!

Hè vừa rồi, nhân về thăm quê mình có ghé thăm trường cũ. Sau 20 năm, mái trường xưa đã có rất nhiều thay đổi. Mình muốn viết thư cho bạn ngay, vừa để hỏi thăm sức khoẻ của gia đình bạn vừa muốn tâm sự cùng bạn những chuyện ngày xưa.

Đó là vào một buổi chiều muộn, không gian làng quê yên ả, thanh bình đến kỳ lạ. Mình bước trên con đường làng, vẫn là con đường ngày xưa có nhiều hoa và cỏ nhưng cảm giác của mình thật lạ: hồi hộp, xao xuyến như cô học trò nhỏ ngày nào mỗi sớm mai đến lớp. Từ xa mình đã trông thấy trường: nhà cao tầng, lợp ngói đỏ, nổi bật trên nền trời ngày hè xanh trong. Bước những bước chân chậm rãi đến gần ngôi trường xưa yêu dấu, mình cảm nhận rõ ràng cảm giác thân quen gần gũi khi nhìn thấy tấm biển: “Trường THCS Tây Hưng”. Khuyên còn nhớ lời cô đã nói: “Bước qua cánh cổng này là một thế giới kỳ diệu sẽ mở ra”. Đúng là như vậy. Ngôi trường của chúng ta giờ đã thay đổi khá nhiều:to đẹp hơn, khang trang hơn, có tường bao, vườn thực vật và rất nhiều cây cảnh. Chỉ có những hàng cây trên sân trường là vẫn thế:xanh biếc đến nao lòng. Cuối sân trường, hàng phượng vĩ vẫn nở hoa đỏ rực như mùa thi chỉ vừa mới qua thôi…Mình bước chầm chậm lên hành lang tầng hai, giật mình khi trông thấy bác La bảo vệ. Có lẽ nhìn cái vẻ bần thần của mình bác ấy cũng đoán ra là học sinh cũ về thăm trường nên chỉ cười mà không hỏi gì cả. Lòng bồi hồi bước đến bên lớp cũ, nhìn qua cửa sổ, cảm thấy mình vẫn là cô học trò nhỏ ngày nào. Trong “ngôi nhà chung” ấm cúng này, bốn mươi thành viên của lớp đã học tập, vui chơi, cùng chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn, những tâm tư tình cảm của tuổi học trò hồn nhiên trong sáng. Những dãy bàn, những giờ học hăng say, dường như còn thoảng đâu đây cả lời cô giáo giảng… Sơn Ca còn nhớ chỗ ngồi của bọn mình ngày xưa không? Bàn thứ hai, bên trái, chỗ ngồi đã gắn bó với chúng mình trong suốt cả năm học lớp 9. Có lần cô giáo cho làm bài tập, cả lớp cắm cúi làm còn An cúi mặt xuống bàn làm một giấc. Thấy An ngủ ngon lành quá, mình vẽ lên mũi cậu ấy một chấm tròn to nhìn y như mũi con mèo. Một lát cô giáo trông thấy, gọi An đứng dậy. Nhìn An, cô giáo bật cười còn cả lớp được một phen nghiêng ngả. Ngày ấy chúng mình quí nhất cô Phương. Với cả lớp, cô như người chị cả, vừa nghiêm nghị vừa gần gụi, yêu thương. Giọng cô nhỏ và trong, những bài cô dạy, những câu chuyện cô kể dường như bao giờ cũng hấp dẫn hơn nhiều lần…Tất cả như vừa mới đây thôi, vẫn vẹn nguyên trong ký ức, giờ ào ạt ùa về khiến nỗi nhớ trở nên cồn cào, cháy bỏng. Gió chiều mát dịu, mang theo cả vị mặn mòi của biển khiến mái trường quê thêm thân thuộc biết bao! 

Mỗi chúng ta giờ đều đã khôn lớn trưởng thành. Những ước mơ xưa giờ đã thành hiện thực. Nỗi lo toan của cuộc sống khiến ta đôi lúc lãng quên nhiều thứ. Chỉ riêng ở nơi này, những kỷ niệm của chúng mình vẫn chờ đợi những học trò xưa…

Chiều muộn, mình trở về. Đã bước chân ra khỏi ngôi trường lưu giữ những tháng năm học trò hồn nhiên và đẹp như một câu chuyện cổ tích mà thấy lòng mình vẫn xao xuyến bâng khuâng…

Khuyên! Thư đã dài, mình dừng bút nhé. Hẹn gặp nhau một ngày gần nhất khi chúng mình cùng trở lại trường xưa!



Bạn xem thêm tại : https://doctailieu.com/viet-thu-ke-lai-buoi-tham-truong-sau-20-nam

# Học tốt #

17 tháng 9 2019

CON TIM

Con tim

~hok tốt~

#Trang#

17 tháng 9 2019

KO ĐĂNG LINH TINH  A ƯI

16 tháng 8 2019

có 15 chữ l

16 tháng 8 2019

15 chu l

11 tháng 10 2019

Không giống hầu hết các nếp nhăn trên cơ thể hình thành do sự uốn cong và co giãn của da, vân tay không phải là kết quả của những hành động lặp đi lặp lại. Mỗi người trong chúng ta sinh ra đều có hệ vân tay đặc biệt, mặc dù các nhà khoa học không chắc chắn lắm về vai trò của vân tay.

Một mục đích tiềm năng của vân tay đó là chúng cải thiện khả năng xúc giác của chúng ta. Trong một nghiên cứu mới, các nhà khoa học đã kiểm định quan điểm này bằng cách thực hiện nhiều thí nghiệm với ngón tay giả làm từ cảm biến giống cao su. Họ đã so sánh độ nhạy cảm của các ngón tay nhân tạo có rãnh và vật chất mềm mại giống da. Từ đó họ phát hiện thấy rằng ngón tay có vân tay tạo ra những rung động mạnh hơn tới 100 lần so với vật liệu mềm như da khi trượt nhẹ trên một bề mặt khá thô ráp.
Theo một nghiên cứu mới, các đường vân tay làm tăng khả năng cảm nhận kết cấu bề mặt của chúng ta.


Các nhà nghiên cứu thuộc trường Ecole Normale Superieure tại Paris giải thích rằng chính rung động được tăng cường này đã làm tăng khả năng xúc giác của con người, đặc biệt đối với mục đích cảm nhận bề mặt. Khi xoa ngón tay trên bề mặt có kết cấu, vân tay của chúng ta sẽ khuếch đại rung động trong một khoảng tần số cực thuận nhằm kích thích huyết cầu Pacinian – đây là các đầu mối thần kinh nằm trong da giúp phát hiện kết cấu bề mặt. Ngược lại, thông tin về bề mặt giúp chúng ta phân biệt các vật thể dựa vào xúc giác.

Theo kết quả của nghiên cứu, không chỉ có hệ thần kinh mới mới có vai trò trong tính toán xúc giác mà đặc điểm tự nhiên của cơ thể chúng ta cũng tăng cường khả năng tính toán đó khi cảm nhận.

Tuy nhiên nghiên cứu không giải thích tại sao dấu vân tay của mỗi người lại mang tính đặc trưng hoặc tại sao dấu vân tay của chúng ta lại được xắp xếp đặc trưng dưới dạng xoáy hình elip. Các nhà khoa học cho rằng hình dạng khép kín giúp đảm bảo các đường rãnh luôn luôn chạm theo phương thẳng đứng đối với bề mặt dù cho ngón tay có ở hướng nào đi chăng nữa. Ngoài ra họ cũng cho rằng nghiên cứu này có thể giúp tăng cường phản hồi xúc giác cho những bàn tay giả.

#Ứng Lân

5 tháng 8 2019

Vân tay được hình thành từ trước khi sinh, trong suốt quá trình phát triển của bàn tay. Vân tay không hẳn được hình thành từ da mà chúng được tạo ra bởi những gờ nằm trong phần cơ ở dưới da. Các vân tay được phân loại theo các dạng khác nhau để sắp xếp và tìm kiếm dễ dàng.