Hãy kể về một buổi tiệc sinh nhật của em.
Giúp mk vs! Mk đng cần gấp! Thanks!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi người sinh ra đều lưu giữ trong tim hình ảnh của những thành viên, ấy chính là gia đình. Gia đình - hai tiếng gọi thân thương mà giản dị biết mấy. Đó là nơi ta chập chững những bước đi đầu đời, là nơi hạnh phúc luôn đong đầy trọn vẹn. Đó còn là nơi trở về sau những lần vấp ngã, là nơi mọi người yêu thương để tiếp cho nhau sức mạnh vững bước trên đường đời. Chỉ thế thôi thì em cũng yêu gia đình biết nhường nào.
Gia đình em là một tổ ấm gồm 6 thành viên: ông bà nội, bố mẹ, em và em gái em. Ông bà em năm nay đã ngoài 60 tuổi nhưng còn rất khỏe mạnh và minh mẫn. Ông bà sống rất được lòng mọi người, được hàng xóm quý mến. Trong gia đình thì ông bà rất yêu thương con cháu. Từ nhỏ, em đã được chìm đắm trong điệu ru ầu ơ của bà, được say sưa trong những câu chuyện cổ tích của ông. Qua đó, em được giáo dục về cách sống đẹp, biết thương người như thể thương thân, tiếp thu những điều hay lẽ phải. Bởi vậy nên mọi người trong nhà đều yêu quý và kính trọng ông bà.
Đối với em thì bố chính là một thần tượng đầy ngưỡng mộ. Tuy không làm những nghề cao quý như bác sĩ, kĩ sư ... Bố là một người công nhân tâm huyết với nghề. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Mỗi khi có những băn khoăn, trăn trở; vấp ngã hay thất bại thì bố như bức tường thành nâng đỡ em, giúp em mạnh mẽ, trưởng thành hơn trên đường đời. Những sương gió vất vả của cuộc đời in hằn trên khuôn mặt và làn da của bố, em lại càng yêu và kính trọng bố hơn.
Không chỉ có chuyên môn nghề nghiệp cao mà bố em còn rất khéo tay. Những vật dụng trong nhà hầu hết đều do bố tự tay làm. Bàn tay khéo léo ấy đóng cho em chiếc nôi thuở ấu thơ, làm cho em con ngựa gỗ để vui chơi rồi lại tự làm kệ sách cho gia đình,... Là người làm chủ gia đình nhưng bố không hề gia trưởng, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu để hạnh phúc được bền lâu.
Còn mẹ em, mẹ kém bố 3 tuổi, vậy là năm nay mẹ đã 35 tuổi rồi. Mẹ làm công nhân may ở một công ty gần nhà nên có khá nhiều thời gian rảnh để chăm sóc gia đình. Mẹ là đầu bếp số 1 của gia đình, luôn chế biến những món ăn hấp dẫn và bổ dưỡng. Nếu bố là bức tường thành vững chắc thì mẹ chính là vòng tay dang rộng luôn ôm ấp và chào đón em. Vào thời gian rảnh, mẹ thường may quần áo cho em, thêu thùa may vá vốn là sở thích của mẹ.
Em gái em mới hơn một tuổi, đang tuổi tập đi tập nói nên rất dễ thương. Ở nhà, bé được mọi người gọi là Nhím. Bé rất thích xem các chương trình quảng cáo để tập nói theo. Giờ đây bé có thể nói những từ đơn giản như mẹ, bà, bố, ông… từ ngày có thêm bé, cả nhà em lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và tiếng cười.
Gia đình em sống rất tình cảm, quan tâm và gắn bó với nhau. Tuy mỗi người đều có công việc của riêng mình nhưng đều dành thời gian cho mái ấm gia đình.
Gia đình em là một mái ấm thân yêu. Em yêu gia đình của mình và luôn tự nhủ sẽ học thật giỏi để không phụ lòng mẹ cha.
Đối với mỗi người thì gia đình chính là nơi mà bản thân chúng ta được chở che, được yêu thương. Với em cũng vậy, em rất yêu quý gia đình của em, yêu quý những thành viên trong gia đình.
Gia đình em bao gồm ba thế hệ bao gồm: ông bà nội, bố mẹ, em và em của em. Ông bà nội em nay đã khá lớn tuổi chính vì thế ông bà đã nghỉ hưu từ lâu và không còn đi làm. Ông em là một thương binh, tuy nhiên sức khỏe của ông vẫn tốt, chỉ là vết thương ở chân vào những ngày trái gió trở giời thì nó lại đau khiến ông không đi được. Ông có thú vui đó chính la chăm sóc hoa, cây cảnh. Mà ngôi nhà em đang ở khá rộng nên khoảng sân trước nhà được ông trồng rất nhiều hoa, một khoảng sân được bao quanh bởi hoa, bởi những cây cảnh với hình thù đa dạng, đẹp mắt. Có rất nhiều hỏi mua cây cảnh của ông nhưng ông chẳng bao giờ bán bởi ông coi đó là thú vui mỗi ngày của mình. Còn bà nội em, một người rất hiền từ, nhân hậu. Bà chưa bao giờ quát mắng em mà luôn che chở, bênh vực em. Những kỷ niệm về bà đó là những lời ru, những câu chuyện thú vị.
Bố em năm nay đã gần bốn mươi tuổi, bố làm lái xe nên thời gian bố ở nhà không nhiều. Làn da bố ngăm đen và bố là một người rất nghiêm khắc. Mỗi khi bố răn dạy em hoặc em làm điều gì sai thì những lời bố nói luôn được em ghi nhớ để không bao giờ mắc lỗi. Mẹ của em là giáo viên cấp một, chính vì thế việc học hành của em và em gái luôn được mẹ lo lắng, quan tâm. Mỗi tối mẹ đều dành thời gian để dạy em và em của em. Thành viên nhỏ nhất trong gia đình em chính là em gái em. Năm nay em ấy lên lớp một và là một đứa em rất ngoan, hiếu thảo.
Em rất yêu quý gia đình em và luôn trân trọng những khoảnh khắc được ở cùng gia đình, được nhận tình yêu thương của mọi người.
Tham khảo:
Gia đình em có nuôi một con chó tên là Đậu. Nó đã sống cùng em ba năm rồi, nên đối với em, giống như một người bạn vô cùng thân thiết vậy.
Đậu thuộc giống chó ta. Trong một dịp về quê chơi, đúng lúc chú chó nhà bà ngoại đẻ được ba con chó con. Bà ngoại đã tặng cho em một con chó vì thành tích học tập cuối kì tốt. Em đã chọn chú chó đáng yêu nhất trong đó. Và đặt cho nó cái tên là Đậu. Khi mới về nhà, nó chỉ là một chú chó bé con vừa mới chào đời. Nhưng sau ba năm sống ở nhà em, Đậu đã là một cậu chàng hiếu động và thông minh.
Con Đậu có một bộ lông màu đen, vô cùng mềm mại ôm lấy thân hình nhỏ. Chiếc đầu tròn cùng với hai cái tai lúc nào cũng nghểnh lên như đang nghe ngóng điều gì. Đôi mắt to, tròn và đen như hai hạt nhãn. Chiếc mũi nhỏ, đặc biệt rất thính. Chiếc đuôi dài cong cong như cầu vồng, mỗi khi thấy chủ về lại vẫy đuôi mừng rỡ. Bốn cái chân chắc khỏe nâng đỡ lấy cơ thể, mỗi ngón chân đều có những chiếc móng sắc nhọn.
Đậu rất nghịch ngợm nhưng cũng rất thông minh. Mỗi khi có người lạ vào, nó lại cất tiếng sủa như để cảnh báo cho người trong nhà biết. Vào buổi chiều, em thường dắt mực đi dạo quanh khu phố. Em còn huấn luyện cho nó chơi đá bóng cùng mình nữa.
Em rất yêu quý Đậu. Bởi nó là món quà quý giá mà bà ngoại đã tặng cho em. Và bởi vì em và Đậu đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp.
Cre: mạng
Trong chúng ta, chắc chẳng có ai không biết đến mèo, loài vật đáng yêu được nuôi rộng rãi trong gia đình. Nhưng các bạn có chắc là mình hiểu rõ về loài mèo chưa ? Nếu chưa, mời các bạn cùng tôi đến trò chuyện với chị mèo Thông Thái đằng kia.
Sau khi chào tôi, chị mèo hào hứng kể rằng họ mèo nhà chị có nguồn gốc từ mèo rừng. Mèo bắt đầu được thuần hóa và nuôi ở Ai Cập sau đó lan nhanh sang châu Âu và các khu vực khác trên thế giới. Riêng ở Việt Nam, mèo bắt đầu được nuôi từ khoảng hai nghìn năm trước đây.
Quả đúng như chị mèo Thông Thái nói, họ nhà chị ai ai cũng có vẻ ngoài nhanh nhẹn, tràn đầy sức sống. Đầu mèo tròn, nhỏ và ở phía trước hơi nhô ra, đó là mõm mèo. Trông mèo nhỏ bé thế nhưng hàm răng nó lại có tới ba mươi chiếc. Trong số này, ngoài bốn chiếc răng nanh sắc nhọn thì hầu hết đều nhỏ xíu. Kỳ lạ nhất là đôi mắt mèo, đôi mắt trong veo như hai hòn bi ve. Đồng tử mèo có khả năng co dãn cực tốt. Ban ngày, đồng tử thu nhỏ đến đêm mới dãn ra. Thế là mèo ta có thể nhìn rõ trong đêm tối. Thân hình nhỏ bé của mèo được nâng đỡ bởi bốn chân chắc khỏe. Vì nằm trong nhóm động vật bậc thấp nên mèo vẫn có một cái đuôi dài. Mỗi chân mèo đều có bốn ngón, dưới những ngón chân có vuốt cực sắc này là đệm thịt giúp mèo đi lại nhẹ nhàng.
Chắc chẳng có em bé nào mà lại không biết đến câu hát : “Meo meo meo, rửa mặt như mèo...” hay “mèo con ra bể nước, bàn chân nó vuốt vuốt, xoa mấy sợi râu cước...”. Hình ảnh chú mèo liếm láp lòng bàn chân trước bên phải của mình cho thật sạch rồi lấy chính chân đó cọ cọ vào mặt mình đã khắc sâu vào tâm trí trẻ thơ. Một tập tính nữa mà ai cũng biết ở mèo đấy là bắt chuột. Bọn chuột xấu xí chuyên đi ăn vụng mỗi khi nghe thấy tiếng “meo meo” của mèo là hồn vía chạy đi đâu hết cả, chỉ còn biết bạt mạng chạy. Cộng thêm với đôi râu và đôi tai nhạy như ra đa mà trời đã ban cho, mèo lại càng bắt được nhiều chuột.
Nghe chị mèo nói đến đây, tôi đã thấy khoái loài mèo lắm rồi, bèn giục : “Chị ơi, chị kể cho em nghe về sự sinh trưởng của mèo đi”. Chị mèo mỉm cười rồi tiếp : “Mèo con được một tháng tuổi đã được mẹ dạy cho những kỹ năng bắt chuột cơ bản như chạy, nhảy, rình mồi, vồ mồi. Trong thời kỳ này, mèo mẹ sẽ dẫn mèo con đi quanh nhà để chúng “tìm hiểu” mọi thứ. Lớn hơn một chút, khoảng từ bốn đến năm tháng tuổi là có thể tự săn mồi. Mèo từ mười đến mười hai tháng tuổi là có thể sinh sản được. Lúc này, mèo cái có bộ lông mới mượt hơn, dày hơn bình thường. Cơ thể mèo lúc này phát ra một mùi đặc biệt và có tiếng kêu khác thường để hấp dẫn các chàng mèo đực. Sau khi giao phối, mèo cái lại sống đơn độc như trước và tự nuôi con. Mỗi lứa, mèo mẹ đẻ khoảng hai đến sáu con. Mèo con mới đẻ mắt nhắm nghiền, khoảng một tuần sau mới mở mắt”.
Rồi chị đố chúng tôi kể được tên thật nhiều loài mèo. Hừm, để xem nào. Mèo mun lông đen tuyền từ đầu tới gót này. Mèo mướp với bộ lông xám tro, mèo vàng lông vàng óng nữa. Có lẽ giống mèo đông đúc nhất, được nuôi phổ biến nhất là mèo tam thể. Loài này lông có màu đen, vàng, trắng pha lẫn với nhau. Nghe chúng tôi kể, chị gật gù : “Họ nhà người cũng am hiểu về họ nhà mèo ghê”.
Chị còn kể cho chúng tôi về nỗi kinh hoàng của họ nhà chị. Xưa, người ta dùng ruột mèo để căng dây vợt tennis (Nói đến đây, mặt chị hơi nhăn lại). Và bây giờ người ta còn ăn thịt mèo nữa. Nghe đâu, Chính phủ đã cấm bán và ăn thịt mèo. Song mấy người bạn chị bảo ở dưới Thái Bình, số quán nhậu “tiểu hổ” vẫn ở mức hàng trăm. Và cứ mỗi ngày, lại có hơn một ngàn anh chị em cô bác mèo “ra đi” tại đây. Chị lắc đầu “Cứ đà này, chẳng mấy chốc, bọn chuột dưới đó lại nổi loạn cho xem”. Vì mèo là “khắc tinh” của chuột mà.
Các bạn có muốn góp tay ngăn chặn nạn chuột không ? Hãy nuôi một chú mèo trong nhà nhé. Theo kinh nghiệm của chị mèo Thông Thái thì mèo con dưới hai tháng tuổi nên cho ở với mẹ. Khi lớn lên thì cho tập ăn cơm trộn cá, trộn thịt hoặc thậm chí cả rau nữa. Mèo là loại động vật có xuất xứ từ sa mạc nên rất ưa hơi ấm. Chính vì thế nên mèo rất hay trườn mình cọ vào chân người. Lúc đó, bạn hãy ôm
mèo vào lòng, ủ ấm cho nó hoặc mang nó ra nắng sưởi ấm nhé ! Thấy chưa, mèo ta đã lim dim đôi mắt và grừ grừ khoan khoái rồi kìa. Mèo cũng rất thích chơi với các em bé từ bốn tuổi trở lên. Đây là thời kỳ hình thành nhân cách của các em nên nếu trong gia đình nuôi một chú mèo thì trẻ nhỏ sẽ sớm biết yêu động vật. Thật đáng tiếc nếu bạn bị dị ứng với lông mèo vì khi đó bạn chỉ có thể ngắm nó từ xa chứ đừng nuôi mà cũng đừng âu yếm vuốt ve nó. À, các bạn nhớ đem mèo đi tiêm phòng mỗi năm một lần và thường xuyên tắm hoặc bắt rận cho mèo nhé. Để mèo luôn khỏe mạnh và sạch sẽ mà.
Ối, vì trời nắng ấm quá nên chị mèo Thông Thái đã ngủ quên mất rồi. Thôi, chúng ta sẽ để yên cho chị ấy ngủ nhé. Tôi chắc rằng lần sau chị ấy sẽ kể cho chúng ta rất nhiều chuyện thú vị về loài mèo đấy. Vì loài mèo là bạn tốt của con người mà !
Bao nhiêu năm rồi, kỉ niệm cúa mãi trong tôi không thể nào quên được. Baì văn tả ngôi trường thân yêu của em làm tôi nhớ ngày tôi bắt đầu học tiểu học. Biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui cùng những năm tháng học trò đã trôi đi dưới mái trường tiểu học Cát Linh thân yêu. Ngôi trường vẫn còn đó chỉ có đám học trò chúng tôi là lớn dần và sẽ phải rời xa mái trường.
Dũ đã nhiều năm trôi qua nhưng ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng sắt xanh với tấm biển phô dòng chữ “ TRƯỜNG TIỂU HỌC CÁT LINH” đỏ thắm vẫn luôn mở rộng đón chào những học sinh mới và tạm biệt nhữgn học sinh cuối cấp như chúng tôi. Đi vào sâu trong sân trường, tôi luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái với bao cây xanh. nào cây đa cổ kính, trầm tư xế bóng những trưa hè, nào cây hoa sữa non dáng gầy gầy, xương xương, hay anh bàng cao cao, lá xanh màu ngọc,hàng cây cau cảnh xanh mát, tỏa hương thơm ngát,…tất cả gợi nên vẻ đẹp tuyệt vời cho trường tôi. Ở giữa sân trường là sân khấu, nơi mà chúng tôi được nghe, thưởng thức những tiết mục đặc sắc, hay đó cũng là nơi cô tổng phục trách chỉ huy buổi chào cờ, những ngày lễ lớn. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đỏ tươi, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng tôi phải biết ơn những người đã hy sinh vè nền độc lập dân tộc Việt Nam. hai bên cạnh sân trường là hai dãy nhà hai tầng, ba tầng. Đó là các phòng học lớp 1, lớp 2, lớp 3, lớp 4 và lớp 5. Nhìn từ xa, hai dãy nhà như một con tàu rộng lớn đưa chúng tôi tới những bến bờ của tri thức. Trong mỗi lớp học đều được trang trí những cành phong lan và đầy đủ đồ dùng: bàn ghế, bảng, quạt, ti vi, đàu đĩa…Ở các lớp còn được treo ảnh bác Hồ rất ngay ngắn. Vuông góc với dãy lớp học là các phòng làm việc như phòng thầy hiệu trưởng, phòng cô hiệu phó, phòng đoàn đội, phòng tài vụ và đặc biệt là phòng vi tính giúp chúng tôi hiểu thêm về cộng nghệ thông tin, thư viện với các loại sách giáo khoa, tham khảo truyện đọc giúp ích cho chúng tôi rất nhiều trong học tập.
Mới ngày nào còn bỡ ngỡ nắm tay mẹ đến tham dự lễ khai giảng đầu tiên trường Tiểu học Phú Cát, đến nay em đã là một cô học sinh lớp 5 và có năm năm gắn bó với ngôi trường thân yêu này. Ngôi trường đã trở thành một mái nhà thân yêu, một kỉ niệm mà em không bao giờ có thể quên được.
Khuôn viên trường em có trồng nhiều cây xanh, cây đã cao gần bằng nhà hai tầng, tán xoè to rộng giống như những chiếc ô khổng lồ che nắng cho chúng em vui đùa dưới sân trường. Cổng trường màu xanh với bảng chữ màu vàng sáng bóng nổi bật, bên trái từ cổng trường đi vào là phòng bảo vệ và dãy nhà để xe của giáo viên. Toàn bộ phòng học và các dãy nhà mới được sơn lại trông như một ngôi trường mới xây rất đẹp, màu sơn vàng tươi sáng nổi bật giữa màu xanh của cây lá. Trong sân trường còn có sân đánh cầu lông, sân chơi bóng bàn và những chiếc ghế đá, em và các bạn thường chơi nhảy dây xong sẽ cùng nhau ngồi ở ghế đá nghỉ ngơi trước khi lên lớp. Nơi được yêu thích nhất trong trường là phòng thư viện, trong thư viện có rất nhiều sách hay và bổ ích, ngoài ra còn có nhiều truyện đọc, truyện tranh. Em còn nhớ những buổi tập thể dục giữa giờ toàn trường rất đều đẹp, tiếng cười nói vang rộn khắp sân trường.
Em cảm thấy rất tự hào và may mắn khi được học tập tại một ngôi trường có truyền thống lâu đời, thầy cô dạy giỏi yêu nghề, học sinh hoà đồng thân thiện.
Trường của em mang tên một vị anh hùng dân tộc – Trường Tiểu học Trần Hưng Đạo. Ngôi trường này đã gắn bó với em trong nhiều năm qua, đây là nơi em có nhiều kỉ niệm nhất.
Trường được xây dựng trên một khu đất rộng ở trung tâm phường. Từ xa, em đã nhìn thấy dãy nhà đồ sộ thấp thoáng dưới hàng cây xanh. Tấm biển trường màu xanh đặt trên hai đầu trụ cổng chính, cổng trường rộng, hai cánh cửa bằng sắt màu xanh lam bóng loáng. Bên trong cổng trường là phòng trực của đội cờ đỏ. Phòng trực như một cái lán gỗ nhưng rất xinh xắn, mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng dưới tán cây me đầu ngõ. Sân trường được tráng xi măng, có "đường hiệu bộ" đi vào sân và vào các dãy phòng học. Dọc theo "đường hiệu bộ" này là các khóm hoa luôn rập rờn, rập rờn trong vòm lá xanh non. Ớ phía bên phải văn phòng là cột cờ, lá cờ tung bay trong gió sớm. Trước cột cờ này, trên mảnh sân này, mỗi sáng thứ hai chúng em làm lễ chào cờ.
Mỗi lần chào cờ như thế, em luôn hình dung hình ảnh của đoàn quân Việt Nam đang hùng dũng tiến bước quân hành ra mặt trận, đem lại hòa bình, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam. Bao quanh sân trường, nơi em có nhiều kí ức ấy là ba dãy nhà đứng thành hình chữ u. Dãy nhà cao nhất hướng ra cổng. Đó là dãy nhà hai tầng gồm mười sáu phòng học, tường quét vôi màu xanh nhạt, cửa lớn sơn màu xanh lam, cửa sổ là những ô cửa kính lấp loáng, sáng trong. Dãy nhà bên phải là thư viện, phòng y tế, phòng truyền thông và phòng làm việc của Ban giám hiệu, phòng nào cũng được trang trí mang tính thẩm mĩ và khoa học. Dãy nhà bên trái gồm tám phòng học nổi bật với tường vôi mới sơn, mái ngói đỏ tươi, cửa lớp làm bằng gỗ xoan đào nổi vân như lụa.
Bên trong các trường học đều được trang trí đẹp mắt. Bảng đen bóng loáng, bàn ghế thẳng tắp thơm mùi gỗ mới. Trên tường những lẵng hoa nhiều màu sắc rực rỡ, rực rỡ như màu áo của các cô thiếu nữ. Nhìn bao quát xuống lớp học là ảnh Bác Hồ. Bác mỉm cười với chúng em. Mỗi lần nhìn ảnh Bác, em lại nhớ làu làu lời Bác dặn: "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em". Lời dặn dò của Bác trong thư em luôn ghi nhớ, nó thúc giục chúng em thi đua rèn đức luyện tài". Thi đua học tập tốt để tiếp nối bàn tay xây dựng quê hương.
Rồi đây, từ mái trường thân yêu này, những cánh chim non sẽ bay cao, bay xa, bay đến mọi miền của Tổ quốc. Dù có đi đâu hay về đâu thì chúng em cũng không quên ngôi trường tiểu học này, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc, trang bị tri thức mỗi ngày. Em yêu nơi ấy biết nhường nào!
Tham khảo:
Năm giờ sáng, ông mặt trời vẫn còn nằm im lìm trong tấm chăn mây mờ ảo và chiếc giường là nền trời tím thẫm pha cam mộng mơ của buổi sớm, em bừng tỉnh giấc, muốn ra vườn ngó ngàng xem khu vườn hôm nay thế nào, cây này đã nở hoa chưa, cây kia đã ra quả chưa? Bầu trời còn hơi tối, những tia sáng yếu ớt không đủ để làm những nhành cây bừng tỉnh, chỉ có tiếng gió nhè nhẹ khẽ lung lay những chiếc lá cây va vào nhau tạo nên thanh âm rì rào êm ái. Cả khu vườn là một mảnh yên tĩnh, lặng im, chỉ cảm nhận thấy tiếng côn trùng nhảy nhót, vạn vật vẫn còn ngủ say. Nhưng rồi thời gian dần trôi qua, mặt trời đã bừng tỉnh giấc, ném những ánh nắng lười biếng rơi trên phiến lá, nắng vàng ươm chiếu vào những giọt sương long lanh phát ra ánh sáng diệu kì. Một vài chú chim nấp sau màu lá xanh tươi bắt đầu cất cao giọng hót vang lừng, chắc hẳn chú thích chí lắm khi lại được ngắm bầu trời hừng đông, ánh tím đã nhạt dần như hòa tan vào đường chân trời để lại khoảng không cho ánh vàng lan tỏa nhuộm kín trời, những áng mây ửng hồng tạo nên một bức tranh thật quá đỗi mộng mơ. Các loài cây dần được đánh thức, lá và hoa nhún nhảy đung đưa theo làn gió mát lành, tất cả đang gọi nhau dậy để khoe sức sống tươi trẻ của mình với thế giới. Nhờ có sự xuất hiện của ánh sáng mà mấy khóm lá thủy tiên như xanh ngắt hơn, những bông hoa khế tím biếc phiêu lãng trên mặt ao dềnh dàng cũng tươi sắc hơn,…Ngắm nhìn khu vườn cây đầy nhựa sống mà lòng em vui phơi phới, em vội vã gọi ông đến để tận hưởng khoảnh khắc đẹp nhất trong ngày hôm nay. Hít một hơi thật sâu có thể ngửi thấy hương thơm thanh mát của thiên nhiên hòa lẫn vào hương đất làm cho đầu óc tỉnh táo hẳn lên!
Học tốt!
Thời gian thấm thoát trôi qua, vậy là cũng đã bốn năm em được học dưới mái trường tiểu học thân yêu. Ngôi trường đã chứng kiến sự trưởng thành và lớn lên của chúng em, cùng chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn của biết bao thế hệ học trò.
Nhìn từ xa, mái trường của chúng em được xây dựng trên một khu đất bằng phẳng. Mỗi buổi sáng đi học, em đều nhìn lên tấm biển được làm bằng đá hoa cương: “Trường tiểu học Nguyễn Tất Thành” với lòng đầy tự hào khi được học tập dưới mái trường mang tên Bác. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao nắng gió khắc nghiệt, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng trường màu xanh vẫn luôn mở rộng như vòng tay người mẹ chào đón chúng em mỗi sáng tới trường. Mái trường của em tuy không lộng lẫy và rộng rãi như một tòa lâu đài tráng lệ nhưng có nét đẹp cổ kính, gần gũi đến lạ thường. Trường em có tất cả 30 lớp học, những dãy phòng được xây dựng theo hình chữ U và khoác trên mình chiếc áo màu vàng nhạt. Khi ánh nắng sớm ban mai chiếu vào những dãy nhà, tấm áo ấy bỗng rực rỡ lạ thường.
Sân trường có diện tích rộng rãi, để chúng em thoải mái học tập trong những giờ thể dục và nô đùa mỗi giờ ra chơi. Giữa sân là cột cờ uy nghiêm với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió. Hai hàng cây được trồng ngay ngắn trên sân, tán cây rộng tỏa bóng mát cho chúng em mỗi ngày đến trường. Những khóm hoa rực rỡ sắc màu được trồng tô điểm bên cạnh những chiếc ghế đá xinh xắn, đây là nơi chúng em thường ngồi trong mỗi giờ ra chơi.
Trong từng phòng học, những dãy bàn ghế được xếp gọn gàng ngay ngắn và mỗi lớp đều được lắp máy chiếu, quạt trần để chúng em học tập được tốt hơn. Căn phòng em yêu thích nhất ở trường là thư viện ở tầng ba, nơi có vô vàn những cuốn sách dành cho tuổi thơ. Tranh thủ những giờ giải lao, em thường lên tìm những cuốn truyện, hấp dẫn và lí thú để mượn đọc.
Mái trường thân yêu giống như ngôi nhà thứ hai, là nơi chúng em được hội tụ về đây, cùng được học biết bao điều bổ ích từ thầy cô và bè bạn. Đây cũng là nơi chắp cánh và vun đắp cho những ước mơ tuổi học trò. Sau này dù có đi xa, mái trường tiểu học Nguyễn Tất Thành vẫn mãi in sâu trong kí ức của em.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào em mới chỉ là một cô bé lớp một rụt rè núp sau lưng mẹ vậy mà giờ đây đã gần năm năm em theo học tại ngôi trường thân yêu này.
Ngôi trường của em đã được xây cách đây từ rất lâu rồi nên trông nó có một vẻ gì đó rất trang nghiêm và cổ kính. Trường em có tổng cộng ba tòa nhà, hai dãy nhà để xe cho học sinh và một dãy nhà để xe dành cho giáo viên. Ở giữa sân trường còn có một hồ nước rất rộng trồng hoa sen. Hè về những bông hoa sen nở hồng thắm như tô điểm cho ngôi trường của em thêm đẹp hơn. Xung quanh hồ còn có hàng rào cẩn thận để bảo đảm an toàn cho học sinh. Các dãy nhà được xây theo hình chữ U với các bức tường phủ sơn vàng óng toát lên vẻ thân thương, gần gũi.
Trong các lớp học ngoài những những vật dụng cần thiết như bàn ghế, bảng đen, phấn trắng còn có rất nhiều những thiết bị hiện đại khác như máy chiếu, máy in,…phục vụ cho công việc học tập. Đằng sau trường là một khu đất rất rộng dùng làm nơi để học thể dục và thi đấu thể thao. Trước cửa mỗi lớp học có những bồn hoa bé bé xinh xinh với những bông hoa màu sắc nổi bật thu hút những anh ong chị bướm đến hút mật đùa vui. Ngoài ra, trên sân trường còn có rất nhiều những cây bóng mát khác nhau như cây phượng với sắc đỏ rực rỡ, cây bàng với sắc xanh ngọc dịu mát,…
Đội ngũ giáo viên trường em đều là những thầy cô với chuyên môn cao và nhiệt huyết đối với nghề. Các thầy cô luôn luôn hết mình và tận tâm đối với nghề, luôn coi học sinh như con của mình mà chăm sóc, dạy dỗ. Học sinh trong trường ngoan ngoãn và chăm chỉ học tập, tu dưỡng đạo đức, kính thầy, yêu bạn. Em cảm thấy mình rất may mắn khi có thể được học tập tại môi trường lành mạnh này.
Em yêu trường em nhiều lắm. Hình ảnh của ngôi trường thân yêu sẽ mãi mãi khắc sâu vào trong tâm trí em như đánh dấu cả một quãng thời gian tuổi thơ tươi đẹp đầy nắng và gió.
Chủ nhật tuần trước là sinh nhật cu Bin nhà em. Ba mẹ đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ nhưng ấm áp dành cho em. Bữa tiệc ấy thực sự rất đáng nhớ với Bin, đánh dấu em bước sang một tuổi mới, nhận thêm nhiều lời chúc tốt lành cho một tuổi mới.
Tối chủ nhật hôm đó, mẹ em đã tự làm bánh gato hình con heo, vì em tuổi heo. Chiếc bánh được trang trí rất đẹp mắt bởi bàn tay khéo léo của mẹ. Ở trên chiếc bánh mẹ trang trí quả kiwi và viết chữ “Chúc Bin của mẹ vui vẻ. Bin rất thích thú chiếc bánh mà mẹ đã làm tặng mình. Bin năm nay đã bước sang lớp 2, nhưng em đã lớn rồi và rất khôn nữa. Em tự ý thức được bữa tiệc sinh nhật ý nghĩa này cho chính mình.
Màn thổi nến và cắt bánh sinh nhật là thú vị và ý nghĩa nhất tối hôm đó. Bin chu miệng và thổi phù phù tắt cây nến đang cháy. Sau đó em cầm dao cắt bánh chia cho mọi người. Bà nội đã tặng Bin một bồ đồ thể thao màu vàng và chúc Bin trở thành một cầu thủ đá bóng giỏi. Bạn của Bin mang đến nhiều quà, nào là hộp bút, siêu nhân, xe… Món quà nào Bin cũng thích và ôm hết về mình.
Hôm đó bánh ngọt và hoa quả rất nhiều, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. Riêng ba mẹ thì có món quà đặc biệt dành cho Bin. Đó chính là chiếc xe đạp để Bin có thể đi học mỗi ngày. Bin ôm chầm lấy ba mẹ và cảm ơn rối rít. Những tiếng cười đùa, hát hò reo vang của mọi người khiến cho không khí của buổi sinh nhật thêm ấm áp và vui tươi hơn. Bin đã bước sang tuổi mới trong vòng tay và lời chúc của nhiều người. Bin đã hứa với mọi người sẽ chăm chỉ học hành, trở thành con ngoan trò giỏi.
Bữa tiệc sinh nhật hôm đó làm em nhớ mãi. Em hi vọng Bin sẽ hay ăn chóng lớn, học hành giỏi giang hơn nữa.
HT
Bữa tiệc sinh nhật của em đã được diễn ra vào Chủ nhật tuần trước với sự tham dự của mọi người trong gia đình, bạn bè trong lớp và rất đông cô bác hàng xóm. Buổi tiệc đã để lại cho em rất nhiều kỉ niệm sâu sắc.
Rất may mắn là sinh nhật của em năm nay lại đúng vào Chủ nhật, mọi người đều được nghỉ học. Và còn một sự trùng hợp nữa, nó diễn ra chỉ sau buổi học đầu tiên của em mấy ngày thôi. Mẹ bảo vừa để kỷ niệm sinh nhật, vừa kỉ niệm em bước vào ngôi trường mới – trường cấp Hai nên tổ chức to to một chút và tất nhiên cả bố cũng hoàn toàn ủng hộ ý kiến của mẹ. Mẹ giao hết việc “lập kế hoạch” và “khách mời” cho buổi tiệc sinh nhật cho em. Em liền đi mua những tấm thiệp xinh xắn về nắn nót viết từng chữ để mời các bạn trong lớp, còn những nhà cô bác hàng xóm em sang tận nhà mời các cô bác ấy.
Hôm chủ nhật tổ chức sinh nhật thì thứ Bảy tranh thủ em được nghỉ học em và mẹ đã đi chợ mua một số đồ cần thiết. Nào là trái cây, bánh kẹo, hướng dương, nước ngọt…và không quên ghé vào tiệm bánh đặt một cái bánh sinh nhật. Sáng chủ nhật mẹ và em cùng dậy thật sớm, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng và chuẩn bị mọi thứ, vì rất nhiều thứ phải chuẩn bị nên em đã mời mấy đứa bạn thân đến sớm giúp em. Mẹ em ra chợ và mang về một bó hoa hồng rất đẹp, mẹ bảo sinh nhật không thể thiếu hoa được, các bạn giúp đỡ rất nhiệt tình, bạn thì gọt trái cây, bạn thì rửa cốc chén, bạn thì bày bánh kẹo ra đĩa…Gần đến giờ, mẹ ra quán đã đặt trước lấy bánh sinh nhật, còn em thì chọn cho mình một bộ quần áo thật đẹp, chải tóc gọn gàng và đợi các bạn đến.
Đúng giờ như trong thiệp mời các bạn, các bạn trong lớp đến, có vẻ như mọi người tập trung đông đủ rồi mới đến nhà em, các cô bác hàng xóm cũng mang các bé trẻ con sang, mọi người cùng vào trong nhà mặc dù hơi chật nhưng vẫn. Chiếc bánh sinh nhật đã chuẩn bị sẵn sàng với mười một chiếc nến sáng lung linh và dòng chữ trên mặt bánh: “Happy birthday”. Mọi người cùng hát vang bài hát “chúc mừng sinh nhật”. Em chắp tay ước và thổi nến, mọi người cùng vỗ tay thật to và gửi đến em những món quà sinh nhật cùng những lời chúc thật ý nghĩa. Em cắt bánh và chia cho mọi người, mẹ biết có nhiều người nên đã đặt một chiếc bánh rất to, em thầm cảm ơn mẹ. Mọi người cùng ăn cùng trò chuyện rất vui vẻ, các bạn còn quết bánh gato lên mặt nhau, chúng em tổ chức văn nghệ và một số trò chơi cho không khí của buổi sinh nhật thêm sôi động, các bạn tham gia rất nhiệt tình. Đến chiều buổi tiệc kết thúc, mọi người ra về, em không quên gửi đến mọi người lời cảm ơn.
Sau khi dọn dẹp xong, em mở quà sinh nhật, có rất nhiều món quà như một cuốn sổ, khung ảnh…Trong đó có một món quà đặc biệt của bố mẹ em đó là một chiếc váy rất đẹp, khỏi phải nói em vui đến như thế nào và cảm ơn bố mẹ rối rít.
Bữa tiệc sinh nhật thật ý nghĩa, mới vào lớp nên mọi người chưa quen nhau nhiều, buổi sinh nhật như chiếc cầu nối để các bạn trong lớp thêm thân quen hơn. Em sẽ nhớ mãi buổi sinh nhật đặc biệt này với rất nhiều kỉ niệm sâu sắc.