viết cảm nhận ngày tựu trường
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ nào dưới đây không đồng nghĩa với các từ còn lại?
A. dũng cảm B. dũng sĩ C. gan dạ D. can đảm
Bạn tham khảo nhé:
Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em cha mẹ mất sớm. Đến lúc chia gia tài, người anh cậy thế mình là anh cả chiếm hết mọi tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em một mảnh vườn nhỏ có cây khế ở cuối vườn.
Người em cặm cụi làm thuê cuốc mướn kiếm sống và chăm sóc cây khế. Đến mùa, khế ra hoa kết trái nhiều vô kể. Bỗng một hôm có một con chim đại bàng bay đến đậu lại trên cây khế. Nó ăn hết trái này đến trái khác. Người em buồn rầu nói với chim: “Cuộc sống ta chỉ trông nhờ vào cây khế. Chim ăn hết ta lấy gì sinh sống!” Nghe vậy đại bàng liền nói: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, đem đi mà đựng!”.
Nghe lời chim dặn, người em may một cái túi ba gang. Hôm sau, đại bàng đến chở người em ra một cái đảo xa tít ở ngoài khơi. Đây là một hòn đảo có đầy vàng bạc châu báu. Người em nhặt đầy một túi ba gang rồi leo lên lưng chim trở về nhà. Từ đó, người em trở nên giàu có nhất vùng.
Thấy em mình bỗng nhiên trở nên giàu có, người anh lân la, tò mò hỏi chuyện. Thương anh, người em kể hết sự tình cho người anh hay. Máu tham nổi lên, hắn gạ người em đổi cây khế lấy toàn bộ gia tài của hắn. Người em đồng ý.
Ngày ngày, cả hai vợ chồng người anh canh chừng dưới cây khế. Rồi đại bàng lại đến ăn khế. Người anh giả vờ kêu nghèo kể khổ với đại bàng và cũng được đại bàng nóì những lời như đã nói với người em trước đây. Hắn về nhà bảo vợ may một cái túi mười hai gang.
Sáng hôm sau, đại bàng lại đến và chở hắn ra đảo vàng. Hắn hoa mắt trước vàng bạc, châu báu, ngọc ngà ở đảo nên cố nhét thật đầy cái túi mười hai gang. Chưa thỏa mãn, hắn còn cố nhét vàng vào trong người rồi kéo lê túi vàng leo lên lưng chim. Đại bàng phải vỗ cánh đến ba lần mới cất mình lên được. Khi bay qua giữa đại dương mênh mông, bất thần có một cơn gió mạnh thổi đến vì chở quá nặng nên đại bàng không chịu được sức gió, liền nghiêng cánh hất túi vàng và người anh xuống biển, kết thúc cuộc đời của một kẻ tham lam.
Cây khế là một câu chuyện cổ tích rất hay và ý nghĩa.
Câu chuyện kể về hai anh em có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Người anh tham lam, độc ác, còn người em hiền lành, lương thiện. Sau khi người cha không may lâm bệnh rồi qua đời. Vợ chồng người anh đã chiếm đoạt hết gia sản, chỉ để cho vợ chồng người em một túp lều nhỏ và cây khế già. Thế là trong khi người anh sung sướng hưởng thụ, thì vợ chồng người em phải vất vả đi làm thuê cuốc mướn.
Năm ấy, cây khế trong vườn rất sai quả, nên đã thu hút một con chim lớn đến ăn. Người em thấy chim ăn nhiều thì than thở với chim, vì đó sẽ là nguồn thu nhập lớn của gia đình. Ngờ đâu, đó là chim thần, đã chở người em ra đảo lấy vàng để trả cho những quả khế mình ăn. Nhờ vậy, gia đình người em trở nên giàu có, đủ đầy. Người anh tham lam thấy thế, liền xin đổi nhà cửa lấy cây khế của em. Rồi bắt chước em than thở với chim. Tuy nhiên, do lòng tham vô đáy, hắn đã mang một cái túi rất lớn, chất đầy vàng bạc lên cả áo quần, nên quá nặng, chim không chở được. Khi bay qua biển, gặp bão, chim đã đánh rơi hắn xuống biển lớn.
Qua câu chuyện, chúng ta nhận được bài học ý nghĩa mà ông cha gửi gắm “ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão”. Câu chuyện cổ tích ấy không chỉ để giải trí mà còn là những bài học giáo dục đầu đời của bao thế hệ trẻ em nước ta.
Mái tóc ông em đã bạc, thể hiện sự trưởng thành và tuổi tác.
Mái tóc ông em đã bạc, đánh dấu thời gian trôi qua.
Mái tóc ông em đã bạc, là niềm tự hào của gia đình.
Trạng ngữ: "dưới làn tóc trắng"
Chủ ngữ: "bà"
Vị ngữ: "ngừng nhai trầu, đôi mắt hiền từ"
Câu này là câu ghép vì nó có hai hành động chính "bà ngừng nhai trầu" và "đôi mắt hiền từ" .
Bà là CN1
ngừng nhai trầu là VN1
đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng là CN2
nhìn cháu âu yếm và mến thương là VN2
a. Vì trời hôm nay mưa nên bố sẽ đón con.
b. Nếu trời hôm nay mưa thì bố sẽ đón con.
Trong vườn thú tươi mát và xanh rờn, có một chú gấu trúc tên là Bắp. Bắp là một chú gấu trúc trắng to béo, có bộ lông mịn màng và mắt biết lẽo đẽo. Bắp luôn tạo ấn tượng mạnh mẽ với khách tham quan bằng sự đáng yêu và động tác linh hoạt của mình.
Mỗi buổi sáng, Bắp thích đi dạo xung quanh khuôn viên vườn thú, nhấm nháp những lá cây mềm mại và thân thiện với những đứa trẻ đến thăm. Không chỉ có thế, Bắp còn thường xuyên tự mình biểu diễn một số động tác vũ đạo độc đáo, làm cả gia đình và bạn bè thú vị.
Không chỉ đẹp về hình thức, Bắp còn là một thú cưng thông minh và tinh quái. Anh ấy thích chơi đùa với các đồ chơi tưởng chừng như làm cho trẻ em hết hứng thú. Bắp cũng có một tình bạn đặc biệt với người chăm sóc của mình, luôn tạo sự gắn kết đáng yêu giữa loài người và thú cưng.
Vườn thú không chỉ là nơi Bắp sống mà còn là nơi những con vật đa dạng khác cũng tìm thấy sự an toàn và hạnh phúc. Những cảm xúc và trải nghiệm đáng yêu như vậy làm cho vườn thú trở thành một điểm đến thú vị cho cả gia đình và khách du lịch.
Ai đã từng trải qua một thời cắp sách tới trường sẽ không thể nào quên được không khí của những buổi tựu trường. Với tôi, ngày khai trường luôn là một kỉ niệm đẹp mà chắc chắn tôi sẽ không bao giờ quên được. Năm nay, tôi đã là học sinh lớp 8, đã khá quen với không khí học đường. Nhưng những kỷ niệm đầu tiên về ngày khai trường của tuổi thơ đã trở thành kỉ niệm khó phai trong kí ức của tôi về sự ngây thơ, bé bỏng của một cô bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ.
Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây trôi bồng bềnh, đó cũng là biểu hiện của một ngày khia trường đang đến, một năm học mới sắp bắt đầu. Ngay từ sáng sớm, mẹ đã đánh thức tôi dậy, sửa soạn mọi thứ thật tinh tươm. Khác với mọi ngày, tôi không nũng nịu mẹ. Áo quần, cặp sách đã chuẩn bị xong, mẹ chở tôi đến trường. Trên đường đi, tôi gặp những cô bé, cậu bé cùng lứa tuổi. Ngày tựu trường đối với tôi thật đặc biệt, giống như một cuộc phiêu lưu kỳ lạ. Mẹ dắt tay tôi vào sân trường. Tất cả mọi thứ đều lạ lẫm, bỡ ngỡ với tôi. Ngôi trường mới có nhiều cây xanh, nhiều phòng học dài cứ nối tiếp nhau. Ai ai cũng trong trang phục chỉnh tề, tươm tất từ đầu tóc, mặt mũi đến giày dép. Mọi thứ đầu sạch sẽ, mới tinh. Thỉnh thoảng, tôi nhìn thấy có vài anh chị lớp trên đang trò chuyện, nói cười ríu rít. Các anh chị có vẻ tự tin hơn so với chúng tôi. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, bạn thì mếu máo.
>> Xem thêm: Giới thiệu về món bánh cuốnNgay trong lễ khai giảng, mọi ánh mắt đều hướng về phía học sinh lớp một khiến tôi vô cùng tự hào. Các bạn xung quanh tôi cười tít mắt. Rồi một chị lớp năm với cương vị là Liên đội trưởng chỉ huy cho toàn trường hát quốc ca. Tất cả chúng tôi đều hát rất to. Xong nghi lễ chào cờ, chúng tôi được nghe đọc thư mừng ngày khai giảng của Chủ tịch nước. Tiếp đến thầy Hiệu trưởng đánh trống khai trường. Trông thầy thật hiền từ và nhân hậu biết bao. Thầy giống như một người cha của hàng trăm em học sinh đang ngồi đây vậy. Tiếng trống trường cất lên “Tùng!Tùng!Tùng” nghe thật vang xa, rộn ràng báo hiệu cho một năm học mới đã đến. Rồi những quả bóng bay đủ màu sắc cũng được thả bay trên bầy trời. Tôi cảm giác là mình lớn hẳn lên mặc dù tôi chỉ vừa tròn sáu tuổi.
Dù bảy năm đã trôi qua nhưng những kỷ niệm trong ngày tựu trường vẫn luôn hiện lên trong tôi 2000 một cách nguyên vẹn. Tôi chắc chắn rằng mình sẽ mãi nhớ về nó, mãi nhớ về ngày khai trường đầu tiên.
mnk