có bn nào có thể viết một bài văn tả người mẹ đc hum nếu đc mik cảm ơn rất nhìu☕≥≤
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Đây nhé
a.Em là học sinh lớp 5.6(phần nghiêng và không đậm thì thay lớp bạn)
b.Cô ấy đang làm bài tập.
c.Chiếc váy này đẹp quá!
Chúc bạn học tốt.Phần in đậm là vị ngữ nha.

Thủy Tinh dâng nước đến đâu,Sơn Tinh làm núi cao đến đó.
chúc học tốt!

Hải Thượng Lãn Ông, tên thật là Lê Hữu Trắc, sinh ngày 10 tháng 11 năm 1720 ở Liên Xá, Việt Nam và mất ngày 18 tháng 3 năm 1791(tức là 33 tuổi) ở Hương Sơn, Việt Nam. Ông là một lang y (bác sĩ) , được coi là ông tổ của ngành y học cổ truyền Việt Nam, danh nhân văn hóa thế giới.

Em rất thích nghe các câu chuyện cổ tích. Tuy được nghe rất nhiều, nhưng em vẫn luôn đặc biệt ấn tượng với câu chuyện Thạch Sanh. Đó thực sự là một câu chuyện rất hay và hấp dẫn. Chàng Thạch Sanh tuy sớm mồ côi cha mẹ, phải sống cuộc sống nghèo khổ, cô đơn dưới gốc đa, nhưng chưa bao giờ có lòng tham, hay suy nghĩ xấu xa cả. Khi học được một thân bản lĩnh tài giỏi, chàng đã dùng nó để diệt ác, giúp dân, chứ không dùng nó để mưu hại người khác. Tấm lòng nhân hậu, đức độ của chàng khiến em nể phục vô cùng. Hình ảnh chàng Thạch Sanh quên mình chiến đấu với chằn tinh, đại bàng tinh để cứu người, không mong chờ hồi đáp gì luôn là bức tượng vàng chói lọi. Chàng ấy thực sự là một người anh hùng vĩ đại. Dù sau này, được biết đến thêm nhiều người anh hùng khác, vẫn không có ai thay thế được Thạch Sanh trong lòng em.

Tình cảm, cảm xúc của em về nhân vật Hải Thượng Lãn Ông:
Hải Thượng Lãn Ông là một trong những nhân vật ấn tượng nhất trong câu chuyện "Cùng Tên". Ông là người anh trai cả của Tôn Ngộ Không, vị thủy quái hùng mạnh và bảo vệ vững chắc cho người em của mình. Tôi cảm thấy vô cùng kính trọng và cảm động trước tình cảm sâu sắc mà Hải Thượng Lãn Ông dành cho Tôn Ngộ Không.
Mỗi khi nhắc đến Cùng Tên, tôi lại nhớ đến những hy sinh và tình cảm tuyệt vời của Hải Thượng Lãn Ông. Dù phải đối đầu với thiên đình, thậm chí là hy sinh thân mình để bảo vệ em trai, ông vẫn luôn giữ vững lập trường và không bao giờ dao động. Ông sẵn sàng đón nhận mọi nguy hiểm để em trai mình được an toàn. Điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng xót xa, nhưng đồng thời cũng tràn đầy sự kính trọng và ngưỡng mộ.
Hải Thượng Lãn Ông không chỉ là một anh trai trên danh nghĩa, mà ông còn là một người cha, người bảo vệ đích thực cho Tôn Ngộ Không. Ông dạy dỗ, nuôi nấng và che chở cho em trai mình từ những ngày đầu tiên. Tình cảm này không những cảm động mà còn nhấn mạnh giá trị của tình anh em, tình gia đình và sự trung thành.
Trong suốt câu chuyện, Hải Thượng Lãn Ông luôn thể hiện sự dũng cảm, khôn ngoan và nhân hậu. Ông sẵn sàng đối đầu với bất kỳ khó khăn nào để bảo vệ những người mình yêu thương. Cuối cùng, khi biết rằng sự sống của mình gắn liền với kiếm Cùng Tên, ông đã hy sinh để giải thoát cho Tôn Ngộ Không. Khoảnh khắc này thực sự là một trong những đoạn văn cảm động nhất trong truyện.
Hải Thượng Lãn Ông khiến tôi học được bài học về tình cảm gia đình, về sự hy sinh và về một tình yêu thương vô bờ bến. Ông là một tấm gương để chúng ta học tập về cách yêu thương và bảo vệ những người thân yêu. Tình cảm của Hải Thượng Lãn Ông dành cho Tôn Ngộ Không không gì có thể so sánh được, và nó mãi mãi in dấu trong lòng mỗi người đọc.

Quê em có một dòng sông lặng lẽ chảy qua, như một dải lụa mềm mại vắt ngang giữa cánh đồng xanh bát ngát. Sáng sớm, mặt nước gợn sóng lăn tăn dưới ánh bình minh rực rỡ. Những tia nắng vàng như nuối theo bước chân du khách, toả ánh sáng lung linh xuống mặt sông.
Hai bên bờ sông, hàng cây xanh rì rào trong gió. Những tán lá chao nghiêng, đôi lúc che khuất những chòm hoa dại nở rộ. Tiếng chim hót ríu rít trong cây, hòa quyện cùng tiếng nước chảy róc rách tạo nên khúc nhạc tự nhiên êm đềm.
Dưới lòng sông, cá lội tung tăng, thỉnh thoảng nhảy vọt lên không trung, tạo thành những vòng nước nhỏ. Những chiếc thuyền nan nhỏ bé của ngư dân di chuyển nhẹ nhàng, lướt trên mặt nước. Họ cần mẫn, chăm chỉ với những sản phẩm mình thu được từ dòng sông.
Chiều về, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả mặt sông, tạo nên một khung cảnh thật nên thơ. Dòng sông như uống trọn ánh mặt trời rực rỡ trước khi nó lặn xuống phía chân trời. Khung cảnh thật bình yên, để lại trong lòng em những kỷ niệm ngọt ngào.
Đối với em, dòng sông không chỉ là một con đường thủy, mà còn là nơi gắn bó với bao kỷ niệm tuổi thơ. Dòng sông ấy luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của quê hương em.
Hy vọng bài văn này đáp ứng được yêu cầu của bạn!
tk
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần. Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 41 tuổi, và đang làm công việc nhân viên văn phòng .Mẹ có vóc người cao, hơi gầy. Nhưng nhờ có nước da trắng hồng và gương mặt thanh tú, nên trông mẹ xinh xắn lắm. Khuôn mặt của mẹ khá nhỏ, nổi bật với đôi mắt to tròn và cái miệng chúm chím. Khi mẹ cười tươi, sẽ xuất hiện cái lúm đồng tiền nhỏ bên má trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. Mẹ thường để kiểu tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút và có để mái. Mẹ bảo như vậy sẽ giúp che khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy dù mẹ có vén hết tóc lên thì vẫn rất đẹp. Vì chủ yếu làm việc ở nhà, nên trang phục của mẹ luôn là những bộ quần áo ở nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng hóa rồi trả lời tin nhắn của khách. Có những hôm đã 12 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi gói hàng. Dù vậy, mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho cả nhà. Lúc nào nhà em cũng sạch sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn nóng hổi và thơm ngon. Mẹ thật là giỏi. Bây giờ, em đã lớn, nên đã có thể giúp mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối học bài xong, sẽ sang cùng mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mẹ nghe chuyện ở lớp. Mẹ sẽ chăm chú lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dành, trìu mến. Còn bố sẽ ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu bông đùa khiến hai mẹ con cười khoái chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như thế. Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em