Phân tích đặc điểm nhân vật người bà ngoại trong truyện ngắn có một người mẹ mang tên bà ngoại của Ngô Nữ Thùy Linh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
"Chiếc bánh mì cháy" là một trong những câu chuyện ngắn về tình cảm gia đình sâu sắc và cảm động nhất mà tôi từng đọc. Nhân vật người cha trong câu chuyện, với những hành động và lời nói của mình, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc. Ông là hình mẫu của một người cha mẫu mực, một người chồng yêu thương và là một người đàn ông gia đình đáng để mọi người học hỏi. Như tên gọi của câu chuyện, "Chiếc bánh mì cháy" chính là yếu tố khởi nguồn của câu chuyện. Câu chuyện bắt đầu khi nhân vật "tôi" còn là một đứa trẻ khoảng 8-9 tuổi. Mặc dù mẹ thỉnh thoảng nướng bánh mì cháy, nhưng hôm ấy bánh mì cháy đến mức gần như thành than. Mẹ cảm thấy rất áy náy và xin lỗi cả gia đình vì sự bất cẩn này. Sau khi lưỡng lự xem có ai ăn bánh mì không, nhân vật "tôi" chứng kiến bố mình ăn những lát bánh mì cháy một cách ngon lành và nói với mẹ rằng ông rất thích món bánh mì cháy đó. Vào tối hôm đó, trước khi đi ngủ, nhân vật "tôi" đã hỏi bố liệu ông thật sự thích bánh mì cháy hay không. Câu hỏi này đã mở ra một bài học quý giá mà nhân vật "tôi" vẫn nhớ mãi đến giờ. Nhân vật người cha trong câu chuyện là hình mẫu của một người bố yêu thương và ân cần. Khi con hỏi liệu ông có thật sự thích bánh mì cháy không, ông đã dùng những lời nói nhẹ nhàng nhưng thấm thía để dạy cho con một bài học quan trọng. Ông giải thích rằng một lát bánh mì cháy không thể gây hại cho ai, nhưng những lời nói có thể gây tổn thương sâu sắc cho thể xác và tâm hồn con người. Vì vậy, người xưa thường nói: “Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.” Mẹ đã vất vả suốt cả ngày và khi về nhà vẫn phải chuẩn bị bữa tối cho gia đình. Bánh mì cháy không phải là cố ý mà chỉ là sự vô tình, và mẹ đã xin lỗi rồi. Do đó, chúng ta nên động viên và an ủi mẹ thay vì trách móc, bởi vì cuộc sống không ai hoàn hảo, và mỗi người đều có thể mắc lỗi. Nếu cứ tiếp tục nhắc lại lỗi lầm của người khác, họ sẽ cảm thấy bị tổn thương và không thể sửa chữa lỗi lầm. Không chỉ là người cha mẫu mực, ông còn là một người chồng yêu thương và thông cảm với vợ. Ông biết chia sẻ và an ủi khi vợ phạm lỗi. Một câu nói đơn giản như: “Em à, anh thích bánh mì cháy mà” đã xua tan nỗi áy náy trong lòng người vợ. Mặc dù bánh mì không ngon, nhưng lời động viên của người chồng có thể làm cho bữa ăn trở nên ngon hơn rất nhiều. Nhân vật người con và người vợ dù không phải là nhân vật chính của câu chuyện, nhưng họ cũng đóng vai trò quan trọng. Sự ân cần và chăm sóc của mẹ, dù mệt mỏi sau một ngày làm việc, và sự hối lỗi khi làm bánh mì cháy cho thấy bà là một người mẹ, người vợ tuyệt vời. Người con, dù còn nhỏ tuổi, nhưng đã hiểu chuyện và biết lắng nghe những lời cha dạy. Điều này cho thấy đây là một gia đình tuyệt vời và là tấm gương sáng để nhiều người học tập. Mặc dù câu chuyện chỉ là một mẩu chuyện ngắn, nhưng nó mang đến những thông điệp và ý nghĩa sâu sắc. Từ câu chuyện, tôi rút ra được nhiều bài học quý giá. Đầu tiên là cách đối diện với lỗi lầm của con người. Ai trong cuộc đời cũng sẽ mắc sai lầm, dù lớn hay nhỏ, nhiều hay ít. Tuy nhiên, nếu biết hối lỗi và xin lỗi, chúng ta nên thông cảm và động viên người khác. Một câu nói tưởng chừng như vô hại có thể gây tổn thương nghiêm trọng về thể xác và tinh thần. Có những lời nói khiến con người không thể chịu đựng và phải chọn cách rời xa thế giới này vì không chịu nổi. Vậy nên, khi người khác mắc lỗi, thay vì đay nghiến và trách móc, chúng ta nên an ủi và động viên họ. Cuộc đời ngắn ngủi và đầy bất trắc, nếu không cư xử tốt với những người yêu thương, chúng ta sẽ phải hối tiếc khi quá muộn. "Chiếc bánh mì cháy" là một câu chuyện ngắn nhưng mang đến những bài học vô giá. Đây là một câu chuyện đáng để suy ngẫm, với nhân vật người cha là hình mẫu sáng giá và là tấm gương để mọi người noi theo.
đây
Muốn Chứng Minh Hai Góc Đối Đỉnh Ta Phải:
- Chứng Minh Một Tia Của Góc Này Là Tia Đối Của Mỗi Tia Của Góc Kia
- Chứng Minh Hai Góc Bằng Nhau
Trong lịch sử nước nhà, có biết bao nhiêu người anh hùng đã cống hiến bản thân mình cho dân tộc, cho Tổ quốc, giúp cho ta có được cuộc sống hòa bình như ngày hôm nay. Những anh hùng đó đã luôn in sâu vào trong trái tim người mang dòng máu Việt Nam. Một trong những anh hùng đó là Võ Thị Sáu, một anh hùng đã ra đi dù còn rất trẻ nhưng lại khiến người ta nể phục vì lòng dũng cảm và lòng yêu nước chân thành. Khi bị giặc Pháp mang ra đảo xử tử, cô vẫn rất can đảm, không sợ giặc mà vẫn một lòng một dạ hướng về đất nước, hướng về chiến thắng của Việt Nam ngày mai. Dẫu rằng chị đã ra đi, nhưng hình ảnh chị vẫn còn sáng mãi và vinh quang trong trang sử Việt Nam. Chị sẽ sống mãi trong những trái tim yêu nước của công dân nước Việt, sẽ là một trong những minh chứng rõ nét nhất cho sự anh dũng, gan dạ, yêu Tổ quốc của những thiếu niên trẻ tuổi Việt Nam.
Phân tích và đánh giá tình yêu biển đảo, quê hương qua đoạn thơ
Đoạn thơ đã thể hiện một tình yêu biển đảo, quê hương sâu sắc và mãnh liệt. Những câu thơ đầu tiên, "Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả / Những chàng trai ra đảo đã quên mình", nói lên hình ảnh những người lính can trường, luôn sẵn sàng hy sinh, vượt qua bao khó khăn, hiểm nguy để bảo vệ biển đảo, bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của đất nước. Họ quên mình vì sự bình yên, độc lập của Tổ quốc, một sự hi sinh không hề tính toán.
Tiếp theo, đoạn thơ nhắc đến "Hoàng Sa thuở trước / Còn truyền đời con cháu mãi đình ninh", khẳng định sự tiếp nối của truyền thống yêu nước qua nhiều thế hệ. Biển đảo Hoàng Sa không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, mà còn là một phần không thể tách rời của đất nước, và sự hi sinh của những người lính luôn là ngọn lửa cháy mãi trong lòng người dân Việt Nam.
Cuối cùng, câu "Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi" là hình ảnh của khát vọng vươn ra biển lớn, khẳng định chủ quyền, đồng thời cũng thể hiện một niềm tin vững chắc vào tương lai tươi sáng, dù trước mắt có khó khăn, thử thách. Đoạn thơ đã khắc họa một tình yêu quê hương đất nước mạnh mẽ, bền bỉ và không bao giờ khuất phục, bất chấp bao mất mát, hy sinh.
Tóm lại, tình yêu biển đảo, quê hương trong đoạn thơ không chỉ là sự gắn bó về mặt lãnh thổ, mà còn là niềm tự hào, là trách nhiệm của mỗi người dân đối với Tổ quốc, đặc biệt là với những người lính nơi đầu sóng ngọn gió.
Dưới đây là một bài văn nghị luận về vấn đề "vô cảm, thờ ơ":
Vô cảm, thờ ơ – Mối nguy hại trong xã hội hiện đại
Trong xã hội hiện đại, chúng ta đang phải đối mặt với một vấn đề nhức nhối, đó là sự vô cảm và thờ ơ của con người đối với những vấn đề xung quanh mình. Đây là một trong những căn bệnh tinh thần nguy hiểm, không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển của cá nhân mà còn làm tổn hại đến sự gắn kết và phát triển của cộng đồng. Vậy, vô cảm và thờ ơ là gì, và vì sao chúng ta cần phải giải quyết vấn đề này?
Vô cảm là trạng thái thiếu cảm xúc, không có sự quan tâm, đồng cảm đối với những nỗi đau hay khó khăn của người khác. Thờ ơ là sự thiếu quan tâm, không chủ động tham gia vào các hoạt động xã hội hay những vấn đề mang tính nhân văn. Cả hai hiện tượng này đều có sự tương đồng về thái độ sống của con người, đó là sự thiếu quan tâm, thiếu trách nhiệm đối với xã hội.
Lý do khiến vô cảm và thờ ơ trở thành vấn đề đáng lo ngại chính là sự ảnh hưởng của chúng đối với tình cảm và mối quan hệ giữa con người. Trong một xã hội mà mỗi người đều quay cuồng với cuộc sống cá nhân, mải mê với công việc và những lợi ích riêng, chúng ta dễ dàng bỏ qua những người xung quanh. Người ta không còn dành thời gian để lắng nghe, chia sẻ hay giúp đỡ nhau như trước đây. Những hành động tưởng chừng đơn giản như giúp đỡ người già qua đường, cứu giúp người gặp nạn hay chỉ đơn giản là sự cảm thông trước những khó khăn của người khác đã trở nên hiếm hoi.
Hơn thế nữa, vô cảm và thờ ơ còn phản ánh một sự thay đổi trong đạo đức xã hội. Con người, thay vì quan tâm và chia sẻ với nhau, lại trở nên lạnh lùng và ích kỷ. Điều này dẫn đến sự phân hóa, chia rẽ trong cộng đồng, khi mỗi người đều lo lắng cho lợi ích riêng mà không nghĩ đến cộng đồng chung. Đặc biệt, trong những tình huống cần sự đoàn kết, sự vô cảm có thể khiến cộng đồng trở nên yếu kém, không thể vượt qua thử thách.
Tuy nhiên, vô cảm và thờ ơ không phải là những đặc tính bẩm sinh mà chúng ta có thể thay đổi được. Để khắc phục tình trạng này, mỗi cá nhân cần tự nhận thức về trách nhiệm của mình đối với xã hội, với những người xung quanh. Chúng ta cần phải nuôi dưỡng tình yêu thương, lòng nhân ái và sự quan tâm chân thành tới mọi người. Ngoài ra, xã hội cũng cần tạo ra những cơ hội để khuyến khích tinh thần cộng đồng, giúp đỡ những người khó khăn, đặc biệt là trong những lúc hoạn nạn.
Bên cạnh đó, việc giáo dục nhân văn từ gia đình, nhà trường và xã hội cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc hình thành những con người có trái tim ấm áp, biết quan tâm và chia sẻ. Những giá trị như tình yêu thương, sự đoàn kết và lòng đồng cảm cần được truyền đạt đến thế hệ trẻ, để họ có thể xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Kết luận, vô cảm và thờ ơ là những vấn đề nghiêm trọng đang gây ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội hiện đại. Chúng ta cần phải nhận thức rõ ràng về hậu quả của sự thờ ơ và hành động để xóa bỏ nó. Chỉ khi mỗi cá nhân trong xã hội biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ nhau, xã hội mới có thể phát triển bền vững và hạnh phúc.
Hy vọng bài văn trên sẽ giúp bạn có cái nhìn sâu sắc về vấn đề "vô cảm, thờ ơ" và hỗ trợ bạn trong việc làm bài văn nghị luận.
MỞ BÀI 1:
Nhân loại đã bước vào kỷ nguyên mới, một kỷ nguyên với rất nhiều thuận lợi giúp cho con người, đặc biệt là giới trẻ có điều kiện học hỏi, trau dồi và tiếp cận với nhiều phương tiện hiện đại. Tiếc thay, giá trị đạo đức lại bị xói mòn bởi chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa duy vật và chủ nghĩa cá nhân, dẫn đến “bệnh vô cảm”.Tình trạng này là một điều đáng buồn của cuộc sống hiện đại ngày nay và cần được lên án!
MỞ BÀI 2:
Chúng ta đang sống trong một thời kỳ đầy sự phát triển mạnh mẽ của khoa học và công nghệ, nơi chúng ta thấy rất nhiều nghiên cứu và sáng tạo robot, nhân vật thực tế ảo có hình dáng và cảm xúc giống con người. Tuy nhiên, một sự kỳ lạ là trong khi các nhà khoa học đang cố gắng biến "sắt và thép" thành những thực thể có "tình cảm," thì những người sống bằng thịt và máu dường như đang mất dần khả năng cảm nhận cuộc sống. Trong xã hội hiện đại, điều này được gọi là "bệnh vô cảm." "Căn bệnh" này, dường như đang lây lan qua từng ngóc ngách, biến con người thành những con rô bốt không cảm xúc.
Bạn tham khảo nhé.Mình chọn lọc trên mạng ....
Nghệ thuật miêu tả nhân vật đặc sắc là một trong những yếu tố quan trọng trong văn học, giúp tạo dựng hình ảnh sống động, ấn tượng và thể hiện chiều sâu tâm hồn của các nhân vật. Việc miêu tả nhân vật không chỉ đơn giản là ghi lại các đặc điểm ngoại hình, mà còn giúp người đọc cảm nhận được tính cách, suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật. Dưới đây là một số cách thức nghệ thuật miêu tả nhân vật đặc sắc trong văn học:
1. Miêu tả ngoại hình
- Chi tiết ngoại hình đặc trưng: Các chi tiết về hình dáng, vẻ bề ngoài của nhân vật sẽ giúp người đọc hình dung được ngay nhân vật đó. Ví dụ như chiều cao, khuôn mặt, màu tóc, cách ăn mặc. Những chi tiết này cần có sự đặc biệt, nổi bật để làm nổi bật nhân vật trong câu chuyện.
- Ví dụ: "Anh ta có một đôi mắt sáng, tròn như hạt ngọc, ánh lên sự thông minh và đầy quyết đoán."
2. Miêu tả tâm lý và cảm xúc
- Khắc họa tâm lý nhân vật: Để tạo ra một nhân vật đặc sắc, người viết không thể chỉ dừng lại ở việc miêu tả hình dáng bên ngoài. Việc thể hiện những suy nghĩ, cảm xúc và tâm lý nhân vật trong từng tình huống sẽ giúp nhân vật trở nên chân thật và sống động hơn. Các tình huống cụ thể có thể giúp khắc họa tâm lý của nhân vật như sự bối rối, lo âu, vui mừng, giận dữ, hay thậm chí là những mâu thuẫn nội tâm.
- Ví dụ: "Bên ngoài lạnh lùng, nhưng trong lòng cô ấy lại đầy lo lắng, cảm giác như một ngọn lửa cháy âm ỉ."
3. Miêu tả hành động
- Hành động đặc trưng của nhân vật: Cách nhân vật hành động có thể phản ánh rất rõ tính cách của họ. Một nhân vật mạnh mẽ, kiên cường có thể thể hiện qua những hành động quyết đoán, trong khi một nhân vật nhút nhát có thể thể hiện qua hành động do dự, lo sợ.
- Ví dụ: "Cô bước tới với một động tác mạnh mẽ, mỗi bước đi như thể muốn đẩy lùi cả thế giới."
4. Miêu tả qua lời nói
- Lời nói đặc trưng: Cách nhân vật phát ngôn cũng là một phương tiện hiệu quả để khắc họa tính cách và làm nổi bật sự khác biệt của họ. Một nhân vật có thể nói chuyện nhỏ nhẹ, lịch thiệp, hoặc có thể nói thẳng thừng, mạnh mẽ để phản ánh bản chất của mình.
- Ví dụ: "Anh ta cất giọng lạnh lùng: 'Không có gì phải lo lắng. Tôi sẽ giải quyết hết.'"
5. Miêu tả qua các mối quan hệ
- Quan hệ với các nhân vật khác: Mối quan hệ giữa các nhân vật có thể bộc lộ rõ ràng tính cách của họ. Những mối quan hệ này giúp người đọc hiểu được cách nhân vật giao tiếp và tương tác trong xã hội, đồng thời làm nổi bật những phẩm chất cá nhân như lòng trung thành, sự ganh đua, hay sự hy sinh.
- Ví dụ: "Cô ấy luôn quan tâm đến người khác, sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không cần nghĩ đến bản thân."
6. Miêu tả qua hành động đối lập
- Đặc điểm đối lập trong nhân vật: Các nhân vật đặc sắc thường có sự mâu thuẫn bên trong, giữa những cảm xúc, hành động hay quan điểm đối lập. Đây là một cách tạo nên sự phức tạp, chiều sâu và sự hấp dẫn cho nhân vật.
- Ví dụ: "Anh ta là một người rất nghiêm khắc với công việc, nhưng lại có trái tim nhân hậu, sẵn sàng hy sinh vì người khác."
7. Miêu tả qua ngôn ngữ văn học
- Sử dụng ngôn từ tinh tế: Các nhà văn có thể sử dụng hình ảnh, ẩn dụ, hoán dụ hoặc các biện pháp tu từ khác để làm cho miêu tả nhân vật trở nên sinh động và đầy màu sắc. Những phép ẩn dụ giúp khắc họa tính cách nhân vật một cách gián tiếp nhưng sâu sắc.
- Ví dụ: "Anh như một ngọn núi vững chãi, không gì có thể lay chuyển được."
Kết luận:
Miêu tả nhân vật đặc sắc là một nghệ thuật đòi hỏi sự tinh tế trong việc sử dụng các biện pháp văn học như ngoại hình, hành động, lời nói, tâm lý và mối quan hệ giữa các nhân vật. Mỗi chi tiết đều phải được xây dựng hợp lý, mang tính hệ thống để nhân vật trở nên sống động và gây ấn tượng sâu sắc với người đọc.