Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều qua 2 đoạn trích sau : Kiều càng sắc sảo mặn mà ...............
.Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
(Trích chị em Thúy Kiều )và đoạn trích
Xót người tựa cửa hôm mai
...........................................
Có khi gốc tử đã vừa người ôm
Trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
- Thủ pháp đòn bẩy thể hiện rõ trong ý đồ so sánh của Nguyễn Du: hai từ “càng”, “hơn” nhấn mạnh sự nổi bật, sự hơn hẳn của Kiều so với Vân về mọi mặt. “Sắc sảo” thể hiện sự hơn hẳn, vượt trội về mặt trí tuệ, tâm hồn, tài sắc.
- Phát huy sức mạnh của bút pháp ước lệ, Nguyễn Du tiếp tục khai thác chất liệu thi nhân để tả vẻ đẹp của Thúy Kiều: “thu thủy”, “xuân sơn”, “hoa”, “liễu”. Tả Thúy Vân cũng vậy. Chỉ có điều khác là: thiên nhiên được dùng để tả Thúy Vân là một thế giới: thiên nhiên viên mãn, tràn đầy, ổn định, thì Thúy Kiều lại gắn với một thế giới thiên nhiên sống động, biến hóa, do vậy mà bất ổn hơn. Một khác biệt nữa là: Nếu nhan sắc Thúy Vân hiện lên khá tỉ mỉ, chi tiết (khuôn mặt, nét lông mày, nụ cười, tiếng nói, mái tóc, nước da) thì nhan sắc Thúy Kiều lại được tập trung vào một số điểm nhấn: đôi mắt – cửa sổ tâm hồn:
“Làn thu thủy, nét xuân sơn”
Đây là nghệ thuật điểm xuyết, gợi tả của văn học trung đại. Không tả cụ thể, tỉ mỉ mà chỉ tả những nét tiêu biểu cho linh hồn đối tượng để tác động vào trí tưởng tượng của người đọc. Làn nước mùa thu trong vắt, nét núi mùa xuân thanh tú, gợi đôi mắt long lanh, thông minh mà đa tình đa cảm ẩn dưới đôi lông mày như nét vẽ của Kiều. Đúng là đôi mắt biết nói, đôi mắt có linh hồn.