K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 2

jack 97

16 tháng 2

Câu chuyện ngụ ngôn: Con cáo và chùm nho

Một ngày nọ, có một con cáo đang lang thang trong rừng. Nó cảm thấy rất đói và đang tìm kiếm thứ gì đó để ăn.

Đi được một lúc, nó nhìn thấy một chùm nho chín mọng treo lủng lẳng trên cành cây cao. Những quả nho trông thật căng mọng và hấp dẫn. Con cáo nghĩ:
"Chắc hẳn những quả nho này ngọt lắm đây!"

Nó nhảy lên để hái chùm nho, nhưng chùm nho quá cao. Nó lùi lại, lấy đà rồi nhảy lên lần nữa, nhưng vẫn không với tới được.

Con cáo không bỏ cuộc ngay. Nó thử thêm vài lần nữa, nhưng dù cố gắng thế nào, nó vẫn không thể chạm đến chùm nho. Cuối cùng, con cáo thở dài, lắc đầu và tự nhủ:
"Chắc là nho còn xanh và chua lắm, không ăn cũng chẳng sao!"

Nói rồi, nó quay lưng bỏ đi, cố tỏ ra không quan tâm.

👉 Bài học: Khi không đạt được điều mình muốn, nhiều người thường tìm cách biện minh và chê bai thay vì thừa nhận rằng mình chưa đủ khả năng.

13 tháng 2

Mở bài

Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội như Facebook, Zalo, TikTok, YouTube,… đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người, đặc biệt là giới trẻ. Học sinh ngày nay sử dụng mạng xã hội không chỉ để giải trí mà còn phục vụ học tập, giao tiếp và phát triển bản thân. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích tích cực, việc sử dụng mạng xã hội cũng mang lại nhiều tác động tiêu cực. Vì vậy, cần có một cái nhìn khách quan và cân bằng về vấn đề này.

Thân bài

1. Những tác động tích cực của mạng xã hội đối với học sinh

Trước hết, không thể phủ nhận rằng mạng xã hội mang lại nhiều lợi ích quan trọng cho học sinh.

  • Hỗ trợ học tập và tiếp cận tri thức: Các nền tảng như YouTube, TikTok, Facebook có rất nhiều nội dung giáo dục phong phú, giúp học sinh dễ dàng tiếp cận kiến thức một cách trực quan, sinh động. Các nhóm học tập trên Zalo, Facebook giúp học sinh trao đổi bài vở, chia sẻ tài liệu một cách nhanh chóng.
  • Kết nối và giao lưu với bạn bè: Mạng xã hội giúp học sinh giữ liên lạc với bạn bè, thầy cô, mở rộng mối quan hệ và học hỏi kinh nghiệm từ những người khác.
  • Phát triển kỹ năng mềm: Khi tham gia các diễn đàn, hội nhóm, học sinh có cơ hội rèn luyện kỹ năng giao tiếp, làm việc nhóm, tư duy phản biện,… điều này rất có ích cho tương lai.
  • Cập nhật thông tin nhanh chóng: Nhờ mạng xã hội, học sinh có thể dễ dàng nắm bắt thông tin về các sự kiện trong nước và thế giới, từ đó mở rộng hiểu biết và có cái nhìn đa chiều hơn về xã hội.

2. Những tác động tiêu cực của mạng xã hội đối với học sinh

Bên cạnh những lợi ích, mạng xã hội cũng mang đến nhiều vấn đề đáng lo ngại đối với học sinh.

  • Gây mất tập trung và lãng phí thời gian: Nhiều học sinh bị cuốn vào các nội dung giải trí như video ngắn trên TikTok, trò chuyện trên Facebook,… dẫn đến sao nhãng việc học tập và sinh hoạt cá nhân.
  • Dễ bị ảnh hưởng bởi thông tin sai lệch: Trên mạng xã hội có rất nhiều thông tin chưa được kiểm chứng, nếu không tỉnh táo, học sinh có thể bị lôi kéo vào những quan điểm sai trái, tiêu cực.
  • Nguy cơ bị lừa đảo, bắt nạt trực tuyến: Một số học sinh thiếu kinh nghiệm sống dễ bị lừa đảo qua mạng, hoặc trở thành nạn nhân của tình trạng bắt nạt trên không gian mạng.
  • Ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần: Việc sử dụng mạng xã hội quá nhiều có thể khiến học sinh mất ngủ, căng thẳng, thậm chí gặp phải các vấn đề về tâm lý như tự ti, lo âu do so sánh bản thân với người khác.

Kết bài

Mạng xã hội là một con dao hai lưỡi, mang đến cả lợi ích lẫn rủi ro đối với học sinh. Điều quan trọng là học sinh cần sử dụng mạng xã hội một cách thông minh, có chọn lọc và biết kiểm soát thời gian hợp lý. Đồng thời, gia đình và nhà trường cần có sự hướng dẫn, giáo dục để học sinh có thể tận dụng những lợi ích của mạng xã hội mà không bị ảnh hưởng tiêu cực. Nếu biết sử dụng đúng cách, mạng xã hội sẽ trở thành một công cụ hữu ích giúp học sinh phát triển toàn diện trong thời đại công nghệ số.

13 tháng 2

Nguyễn Ngọc Tư – một cây bút tài hoa của văn học Việt Nam – luôn khiến người đọc xúc động bởi những câu chuyện bình dị nhưng thấm đẫm tình người. Truyện ngắn "Áo Tết" là một tác phẩm như thế, và nhân vật Bé Em đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả bởi hình ảnh một cô bé ngây thơ, hồn nhiên nhưng cũng đầy khao khát và giàu tình cảm.

1. Bé Em – một đứa trẻ hồn nhiên nhưng đầy khao khát

Bé Em xuất hiện trong truyện với hình ảnh một cô bé nhà nghèo, luôn mơ ước có một chiếc áo mới để diện vào ngày Tết. Khát khao của em đơn giản, nhỏ bé nhưng lại vô cùng tha thiết. Cô bé luôn háo hức, tràn đầy hy vọng khi nghe những lời hứa hẹn của cha về chiếc áo. Ở độ tuổi thơ dại, em tin tưởng tuyệt đối vào lời hứa của người lớn, và trong tâm trí non nớt ấy, một chiếc áo Tết không chỉ là món quà vật chất mà còn là biểu tượng của niềm vui, của sự trân trọng và yêu thương.

Tuy nhiên, càng chờ đợi, em càng hụt hẫng khi nhận ra cha mẹ không thể thực hiện lời hứa ấy. Dẫu vậy, Bé Em không hề trách móc, không giận hờn, mà chỉ lặng lẽ ôm giấc mơ về một chiếc áo mà em biết có lẽ mãi chẳng thuộc về mình.

2. Bé Em – nhân vật tượng trưng cho sự nghèo khó và những ước mơ bé nhỏ

Bé Em đại diện cho những đứa trẻ sinh ra trong nghèo khó, nơi mà ngay cả một chiếc áo mới ngày Tết cũng trở thành điều xa xỉ. Em không có nhiều đòi hỏi, không mưu cầu vật chất lớn lao, chỉ cần một chiếc áo mới – một niềm vui giản dị nhưng vẫn quá sức với gia đình. Qua nhân vật này, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể về câu chuyện của riêng Bé Em mà còn nói thay cho bao nhiêu đứa trẻ nghèo khác, những đứa trẻ lớn lên trong thiếu thốn nhưng vẫn giữ trong lòng mình những ước mơ đẹp đẽ.

3. Bé Em – đứa trẻ giàu tình cảm và sự bao dung

Dù là một cô bé nhỏ tuổi, nhưng Bé Em lại có trái tim bao dung và yêu thương vô bờ bến. Khi biết mình không có áo mới, em có thể buồn bã, có thể hụt hẫng, nhưng em không oán trách cha mẹ. Em hiểu hoàn cảnh gia đình, hiểu sự vất vả mà cha mẹ đang phải gánh chịu. Trong sự thất vọng, em vẫn giữ trong lòng tình yêu thương dành cho người thân, vẫn tin vào những điều tốt đẹp của cuộc đời.

Bé Em không chỉ là một đứa trẻ đơn thuần, mà còn là biểu tượng của sự chịu đựng, của tình cảm gia đình và của sự hy sinh thầm lặng. Tấm lòng của em khiến người đọc vừa xót xa, vừa cảm phục.

4. Ý nghĩa của nhân vật Bé Em trong truyện ngắn "Áo Tết"

Nhân vật Bé Em đã giúp Nguyễn Ngọc Tư khắc họa rõ nét hiện thực cuộc sống của những người nghèo – nơi mà ngay cả niềm vui nhỏ bé như một chiếc áo mới cũng trở thành điều xa vời. Đồng thời, Bé Em cũng là hiện thân của tình yêu thương, của sự bao dung và của những giấc mơ tuy mong manh nhưng không bao giờ tắt.

Qua hình ảnh Bé Em, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc một thông điệp sâu sắc: hãy biết trân trọng những gì mình đang có, hãy yêu thương và quan tâm nhiều hơn đến những đứa trẻ kém may mắn. Bởi lẽ, đôi khi niềm vui không đến từ những điều lớn lao, mà chỉ đơn giản là một chiếc áo mới ngày Tết – một giấc mơ rất nhỏ nhưng lại chứa đựng biết bao hy vọng và khát khao.

Kết luận

Nhân vật Bé Em trong "Áo Tết" đã để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm. Em là một đứa trẻ đáng thương nhưng cũng đầy nghị lực, là biểu tượng của sự hồn nhiên, của những giấc mơ tuổi thơ giản dị mà đầy cảm động. Qua nhân vật này, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện buồn mà còn truyền tải một thông điệp về tình yêu thương, về sự trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Bé Em – một cô bé nhỏ bé nhưng đã làm nên một câu chuyện lớn, chạm đến trái tim của bao người đọc.

Thấy mấy bạn hỏi dạo này còn viết truyện gì nữa không , sao off hoài vậy , chờ đợi không có vui. Thì câu trả lời là có nhé nhưng mà dạo này pam hay bận nên chúng mình vẫn chưa thể đăng chap mới .Sau đây mời các bạn đọc câu truyện của tớ ,có tựa Ánh đèn phố cũ :333 ( mình đổi chủ đề liên tục luôn á , mong mọi người thông cảm nha :D )Trong một con phố nhỏ, nơi bóng tối bủa vây...
Đọc tiếp

Thấy mấy bạn hỏi dạo này còn viết truyện gì nữa không , sao off hoài vậy , chờ đợi không có vui. Thì câu trả lời là có nhé nhưng mà dạo này pam hay bận nên chúng mình vẫn chưa thể đăng chap mới .

Sau đây mời các bạn đọc câu truyện của tớ ,có tựa Ánh đèn phố cũ :333 ( mình đổi chủ đề liên tục luôn á , mong mọi người thông cảm nha :D )

Trong một con phố nhỏ, nơi bóng tối bủa vây tựa một chiếc lưới khổng lồ, cuộc sống vẫn lê bước nặng nề, chậm chạp như một cỗ xe già cỗi nghiến lên lớp đá lát đường đã nứt toác. Những mái nhà cũ kỹ, phủ đầy bồ hóng, nghiêng ngả vào nhau như những ông lão mệt mỏi, chống chọi với cơn gió buốt cắt da thịt.

Những khung cửa sổ lốm đốm bụi than phản chiếu một bầu trời xám xịt, lờ đờ như đôi mắt của những kẻ đã thôi hy vọng vào ngày mai. Dưới lòng đường, từng vũng nước đọng lại từ trận mưa rào hôm trước, đặc quánh bùn đất, phản chiếu bóng dáng xiêu vẹo của những con người vội vã, lầm lũi, như thể chỉ cần dừng lại một giây thôi, họ sẽ bị màn đêm nuốt chửng.

Gió rít qua những ngõ hẻm chật hẹp, hú lên như tiếng than khóc của một linh hồn bị bỏ rơi. Nó quất vào da thịt, để lại cảm giác buốt rát, không khác gì bàn tay khắc nghiệt của số phận. Không khí đặc quánh mùi ẩm mốc của rác rưởi mục ruỗng, mùi than cháy khét lẹt, mùi dầu cũ từ những hàng quán xập xệ, tất cả hòa quyện thành một thứ hương vị của đói nghèo – hăng hắc, nhức nhối, và không cách nào thoát ra được. Xa xa, một tiếng ho khan vang lên, khô khốc, dai dẳng, như thể chính nó cũng đã quen với sự tuyệt vọng.

Vậy mà, giữa bức tranh u ám ấy, vẫn có những tia sáng mong manh. Một quán trà cũ kỹ le lói ánh đèn dầu vàng vọt, nơi những kẻ giàu cùng tìm chút hơi ấm trong tách trà nhạt thếch. Một bếp lửa nhỏ bập bùng nơi góc đường, nơi người bán hàng rong vẫn kiên trì nướng bánh mì, dù biết phần lớn khách qua đường chẳng có nổi một xu để mua. Và đôi khi, ánh sáng ấy không đến từ một ngọn đèn, mà từ một điều gì đó mong manh hơn – ký ức.

Tôi chỉ đứng đó, lặng lẽ quan sát cô bé thu mình trong góc tường. Chiếc áo rách bươm trên người em chẳng đủ để che chắn khỏi cái lạnh cắt da. Đôi chân trần dính đầy bùn đất, đôi tay nhỏ bé siết chặt lấy nhau, cố giữ chút hơi ấm mong manh. Em không khóc, cũng chẳng van xin. Đôi mắt to tròn của em nhìn thế giới bằng ánh nhìn trống rỗng – ánh nhìn của một người đã bị lãng quên.

Tôi không biết điều gì đã khiến tôi dừng lại. Có lẽ là vì hình ảnh ấy quá quen thuộc – không phải với tôi của hiện tại, mà với tôi của những năm tháng đã qua. Tôi từng là một đứa trẻ như thế, ngồi co ro bên góc tường, khẽ run lên dưới cơn gió buốt. Tôi từng nhìn thế giới với ánh mắt ấy, một ánh mắt không còn mong chờ điều gì. Nhưng đâu đó trong ký ức, tôi vẫn nhớ một căn bếp cũ kỹ, một ngọn lửa nhỏ, một bàn tay đã từng chìa ra cho tôi một ổ bánh mì cứng ngắc nhưng là thứ ngon nhất tôi từng nếm.

Tôi cúi xuống, bàn tay khẽ siết chặt ổ bánh mì nguội lạnh. Nó cứng, vị hơi đắng vì đã để qua ngày, nhưng vẫn là thức ăn. Tôi biết mình cũng đang đói, nhưng rồi, tôi vươn tay, chìa ổ bánh mì về phía cô bé.

"Cầm lấy đi “tôi nói, giọng khàn khàn bởi cái lạnh và một thứ cảm xúc mà tôi không thể gọi tên.

Cô bé ngẩng lên nhìn tôi. Trong đôi mắt sâu thẳm kia, tôi không còn thấy một cái bóng mờ nhạt của đường phố nữa. Tôi thấy một con người. Một ai đó đã bị lãng quên quá lâu.

Và tôi bỗng tự hỏi: Liệu có ai từng nhìn tôi theo cách đó chưa?


7
13 tháng 2

hbth cảm ơn các bạn

13 tháng 2

hay quá!

12 tháng 2

Một con ếch sống trong cái giếng sâu. Xung quanh nó chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc.

Hằng ngày, khi ếch cất tiếng kêu của mình lên là lại tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng. Những người bạn xung quanh nghe tiếng kêu mà cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Nó tự cho mình là chúa tể. Mỗi khi ngước nhìn lên cao, ếch lại thấy bầu trời chỉ bé bằng chiếc vung.

Một năm nọ, trời mưa tầm tã suốt mấy ngày liền. Nước mưa chảy xuống giếng, dần dần dâng cao lên đến tận miệng giếng. Ếch theo đó mà thoát ra khỏi cái giếng. Cảnh vật bên ngoài thật khác lạ. Ếch vẫn quen thói cũ, cứ bước đi huênh hoang trên đường. Nhìn lên bầu trời, nó cảm thấy ngạc nhiên vô cùng. Ở dưới miệng giếng, bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung. Nhưng lúc này, bầu trời rộng lớn biết bao nhiêu. Vì quá mải ngắm nhìn bầu trời mà ếch không nhìn thấy một bác trâu đi ngang qua. Bác trâu nói:

- Kìa, cậu ếch kia. Tránh đường cho ta đi!

Ếch nghe xong, liếc nhìn bác trâu, chẳng có chút sợ hãi mà cứ nghênh ngang bước tiếp. Thế rồi, nó bị bác giẫm chết lúc nào không hay.

Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” đã gửi gắm bài học rằng chúng ta không nên chủ quan, kiêu ngạo và coi thường những người xung quanh. Mỗi người cần phải biết nhìn xa trông rộng dù hoàn cảnh và môi trường sống có giới hạn.

12 tháng 2

I. Mở bài Giới thiệu câu chuyện ngụ ngôn định kể. Nêu sơ lược về ý nghĩa của câu chuyện. II. Thân bài Giới thiệu bối cảnh câu chuyện Thời gian, địa điểm diễn ra câu chuyện. Nhân vật chính (có thể là con người, loài vật hoặc đồ vật được nhân cách hóa). Diễn biến câu chuyện Sự việc đầu tiên xảy ra (giới thiệu tình huống, vấn đề). Các tình tiết phát triển câu chuyện (mâu thuẫn, cao trào). Sự việc dẫn đến kết quả (cách nhân vật giải quyết vấn đề hoặc hậu quả phải chịu). Kết thúc câu chuyện Kết quả của sự việc (thành công hay thất bại, bài học rút ra). Phản ứng của nhân vật hoặc bài học mà người đọc có thể nhận được. III. Kết bài Nêu ý nghĩa, bài học rút ra từ câu chuyện. Liên hệ với thực tế, bài học áp dụng trong cuộc sống.
dù mik ko bt viết nhưng mik có dàn ý, mong bạn đọc và lm theo nha :))