Em hãy đọc bài ca dao sau:

           Thằng Bờm

Thằng Bờm có cái quạt mo

Phú ông xin đổi ba bò chín trâu

Bờm rằng Bờm chẳng lấy trâu

Phú ông xin đổi ao sâu cá mè

Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè

Phú ông xin đổi ba bè gỗ lim

Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim

Phú ông xin đổi con chim đồi mồi

Phú ông xin đổi nắm xôi... Bờm cười!

Và trả lời các câu hỏi sau:

1. Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ba bò chín trâu", Bờm chỉ nói "chẳng lấy trâu"?

    Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ao sâu cá mè", Bờm chỉ nói "chẳng lấy mè"?

    Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ba bè gỗ lim", Bờm chỉ nói "chẳng lấy lim"?

2. Vì sao Bờm không thích các thứ quý giá mà chỉ thích lấy nắm xôi?

    Nét tính cách của Bờm có gì đáng quý?

3. Từ bài ca dao trên, em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện Phú ông đổi nắm xôi lấy quạt mo. (các em có thể tưởng tượng và kể sáng tạo).

-------------

Chúc mừng các bạn dưới đây đã nhận được giải thưởng Văn vui hàng tuần của OLM:

Giải nhất: Miyano Akemi

Giải nhì: believe in friendship

Giải ba: Nguyễn Tấn HiếuNguyễn Mai DươngTAKASA

-------------

Dưới đây là bài làm của bạn: Miyano Akemi

1.- Bài ca dao trên được làm theo thể thơ lục bát nên chỉ nói chẳng lấy trâu để cho số tiếng phù hợp với số tiếng phù hợp của thể thơ lục bát.

  => Bờm chỉ nói "chẳng lấy trâu", "chẳng lấy mè", "chẳng lấy lim" cũng để tránh lặp lại cụm từ "ba bò chín trâu", "ao sâu cá mè", "ba bè gỗ lim".

2. Trong câu chuyện , Bờm đã đổi chiếc quạt mo thần của mình lấy nắm xôi cho ông cụ ăn xin . Điều này thể hiện rằng Bờm tốt tính , không tham của , trân trọng những gì mình có và biết yêu thương người nghèo . Và nhiều hơn thế , Bờm còn có một ý nghĩa sâu xa trong việc chỉ đổi nắm xôi chứ không phải sản vật quý giá là dù đồ vật có đắt tiền , quý giá bao nhiêu rồi thì cũng nhạt phai , chỉ có cơm gạo mới nuôi sống chúng ta - đó chính là những thứ mới thật được coi là quý báu nhất trên đời này . 

3.     Ngày xưa, có một cậu bé tên là Bờm. Tuy nhà nghèo khó nhưng cậu rất tốt bụng và hay giúp đỡ người khác. Bờm có một chiếc quạt mo lúc nào cũng mang theo bên mình.

        Thấy cậu bé hiền lành, tốt bụng, tuy nghèo khó nhưng hay giúp đỡ người khác, nên một hôm, khi Bờm đi chăn trâu thì ông bụt hiện hiện lên và nói với Bờm:

        - Cháu nhà nghèo nhưng rất tốt bụng, ta sẽ biến chiếc quạt mo của cháu thành quạt thần, khi cháu ước điều gì thì nó sẽ biến thành sự thật! 

        Rồi ông bụt biến mất. Nhờ có chiếc quạt, nhà Bờm trở nên giàu có. Tin đồn Bờm có chiếc quạt thần rồi cũng đến tai phú ông. Ông ta đến nhà Bờm và gạ Bờm đổi chiếc quạt cho ông ta:

        - Ta xin đổi ba bò chín trâu để lấy chiếc quạt này!

        - Tôi không cần trâu! - Bờm trả lời. 

       - Thế ao nhà ta, ao to nhiều cá lắm!

       - Tôi không cần cá!

       - Hay đổi lấy một bè gỗ lim nhé?

       -Tôi chẳng cần gỗ lim!

       - Hãy đổi đôi chim đồi mồi của ta, chim đẹp lắm!

      - Không cần!

      Bỗng Bờm thấy một ông cụ ăn xin đang rất đói, liền bảo:

      - Tôi muốn lấy nắm xôi!

      Thế là phú ông đồng ý. Phú ông mang chiếc quạt về nhà nhưng chiếc quạt đã trở thành một chiếc quạt bình thường. Phú ông rất tức giận và chạy đến nhà Bờm thì thấy ông Bụt ở đấy. Ông Bụt nói với Bờm:

      - Con là người tốt nên xứng đáng là chủ nhân của chiếc quạt thần. Còn lão già tham lam kia sẽ bị trừng phạt thích đáng.

     Bờm cùng với chiếc quạt đi giúp đỡ rất nhiều người và được mọi người yêu quý. Còn phú ông thì bị một cơn bão cuốn hết tài sản, trở thành một người ăn xin.