Một nhà triết học nói: “Mỗi con vật khi sinh ra đều là tất cả những gì nó có. Chỉ có con người là ngay từ thuở lọt lòng thì chẳng là gì cả. Nó làm thế nào thì nó sẽ trở thành như thế ấy, và nó phải làm bằng tự do của chính nó.Tôi chỉ có thể trở thành kẻ do chính tôi làm ra”
------------
Chúc mừng các bạn dưới đây đã nhận được giải thưởng Văn vui hàng tuần của OLM:
Giải nhất: Shino
Giải nhì: Trương Thị Xuân Lan
Giải ba: Hà Hoàng Cẩm Tú, Nguyễn Trọng Pháp
-------------
Dưới đây là bài làm của bạn: Shino
Đúng thật là như thế. Con người khi sinh ra chưa là gì cả. Tự mình lớn lên bởi đâu ai lớn lên giùm mình, tự mình suy nghĩ, tự mình tìm hiểu, học hỏi và trưởng thành. Có thể cha mẹ, thầy cô là người cho ta kiến thức nhưng có tiếp thu và áp dụng được hay không là do chính bản thân mình. Ai cũng đều có thứ gọi là lương tâm nhưng họ không biết sử dụng nó. Phải biết phân biệt nhận định cái đúng hay sai trước mắt rồi mới sửa chửa, một khi làm được việc đó ta đã hoàn thiện được chữ "CON" trước khi tiến tới chữ "NGƯỜI". Mới sinh ra chỉ là một cơ thể sống, chưa biết trước được tương lai sẽ ra sao. Trong xã hội có những thành phần không học thức và thành phần được dạy dỗ. Một con người phải tự ý thức được rằng: Tôi đang làm theo sự mách bảo của trái tim và trực giác hay đang nghe theo những cám dỗ hoặc trào lưu. Một người có học thức nhưng đạo đức không bằng một kẻ thất học thì cũng không đáng là một thành phần của xã hội văn minh hiện đại này. Sống mà không có ước mơ giống như đi vào rừng rậm mà không có la bàn, rồi ta sẽ đi về đâu - lạc lối. Ước muốn của mỗi người là trở thành chính bản thân mình, dù tốt hay xấu. Dĩ nhiên ngay từ lúc học mẫu giáo tôi đã được dạy lớn lên phải trở thành người có ích cho đất nước. Lớn lên tôi lại được răn dạy là phải trở thành người có ích cho gia đình và xã hội. Hai thứ đo cũng như nhau cả thôi. Người ta nói : Trẻ em như tờ giấy trắng. Cũng bởi cái suy nghĩ đó ăn sâu vào đầu tôi từ lúc bé nên ý thức của tôi vô cùng rõ ràng. Thế còn những đứa trẻ khác ? Chúng sống trong môi trường xấu ảnh hưởng đến suy nghĩ và tính cách của chúng. Rồi mai đây chúng lớn lên có thể là một người có ích cho cộng đồng hay không ? Cái đó một phần là do người lớn và một phần là do nhận thức của chúng, nếu lỡ mai này chúng lớn lên trở thành kẻ xấu, là ăn trộm, cướp giật,... thì nó phải chịu trách nhiệm cho cuộc sống mà nó đã chọn. Riêng bản thân tôi đã là một công dân nước Việt Nam từ khi sinh ra. Con đường tôi chọn là thành tài giúp cho đất nước càng ngày cành mạnh. Tôi đã học những thứ có thể giúp tôi đạt được ước mơ của mình và đang áp dụng nó. Cái tôi đã học là xác định đúng đắn mục đích học tập, tham gia các hoạt động tập thể và hoạt động xã hội để giao lưu và rèn luyện được những kỹ năng cần thiết và điều quan trọng nhất chính là học tập và đạo đức. Tôi đã và đang rất cố gắng phấn đấu cho bản thân và thầy cô, bạn bè,... Bởi tôi biết rằng, kỳ vọng của mọi người kể cả Đảng bộ và nhà nước đặt lên mỗi người học sinh như chúng tôi rất lớn. Như lúc đầu tôi đã nói, tôi sẽ tự mình lớn lên, tự mình suy nghĩ, tự mình tìm hiểu, học hỏi và trở thành người công dân có ích. Tôi tự hào về bản thân tôi.