Có một câu nói:" Cuộc đời giống như quả trứng muối, phải rạn nứt mới vừa vặn." Đúng vậy, thế giới của chúng ta vốn không bằng phẳng. Đất đai hay công trình đâu có bẳng phẳng và lòng người cũng chẳng giống nhau. Và trên hàng trình chinh phục thế giới, chúng ta phải va chạm với những điều không bằng phẳng, từ đó, trong ta xuất hiện những vết nứt. Có những vết nứt xuất hiện từ khi ta chào đời, đó là những khiếm khuyết cơ thể; có vết nứt lại xuất hiện khi ta trưởng thành, đó là những khuyết điểm về năng lực, tính cách.... Nhưng dù là vết nứt nào, nó cũng khiến ta đau đớn, sợ hãi; nó làm ta liên tưởng đến một thế giới chỉ có sự vụn vỡ và từ đó, ta mãi chui trong cái vỏ bọc an toàn có vài vết nứt nhỏ mà chẳng thể nào thoát ra và trở thành người mà ta mong ước. Có thể đôi lúc, bạn tự ti về những nết nứt ấy của mình, giấu nhẹm chúng đi và đóng cánh cửa giao tiếp với thế giới. Nhưng vì có nó, bạn mới là bạn, là người mà không ai có thể sao chép, là người có vai trò nhất định trong thế giới mà không ai có thể thay thế. Những vết nứt ấy đã tạo nên biết bao con người đặc biệt, như nhà văn Trần Trà My, người đã viết lên những câu chuyện ngắn truyền cảm hứng cho bao bạn trẻ dù cơ thể chị không được như bao người. Hãy học cách yêu thương bản thân, chấp nhận sự nứt vỡ trong mình, rồi bạn sẽ nhận ra thế giới tươi đẹp đến thế và chính bạn cũng tỏa sáng đến thế.