Ema sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Mẹ cô mất từ sớm nên bố cô một mình nuôi cô. Bố Ema là lao công nên không đủ tiền ăn cho hai bố con. Bố cô bé hằng ngày nhịn đói đi làm để tiết kiệm tiền. Lúc Ema ăn, bụng bố cô réo lên. Ema đưa cho bố và nói:

- Bố ăn đi!

- Con ăn đi. Bố vừa lúc nãy rồi no lắm!

- Vâng.

3 tháng sau ...

Đến sinh nhật Ema, bố cô liền tặng cô một con búp bế rất đẹp. Bố cô đã lấy hết tiền lương của mình để mua và nói với cô:

- Tặng con gái của bố.

- Con búp bê này con nghe nói đắt lắm mà. Sao bố mua cho con?

- Con cứ nhận đi. Con búp bê này rẻ lắm.

Con búp bê đánh đổi cả sức lực của ông.

Khi đã trở thành một cô sinh viên, Ema nhận được tin bố đã mất vì làm việc quá sức và ông lúc ấy rất gầy gò vì nhịn đói khá nhiều để kiếm tiền nuôi cô. Lúc ấy cô nhớ đến lời nói của bố. Nó là những lời nói dối và mang tên "Lời nói dối ngọt ngào".

 

Em viết truyện không giỏi lắm nhưng em mong có thể đạt giải ạ vì câu truyện này em mất khá nhiều thời gian.