Nghề giáo là một nghề rất cao quý, vì vậy khi ngày đầu tiên bước vào nghề, tôi cảm thấy vừa háo hức vừa hồi hộp. Sáng hôm ấy, tôi chuẩn bị mọi thứ rất kỹ lưỡng, từ bữa ăn, lời giới thiệu, giáo án, đồng phục, đến cả quà bánh để biếu các thầy cô đi trước. Tất cả đều được chuẩn bị chu đáo cho buổi dạy đầu tiên của mình.

Khi bước vào trường, đầu tiên, tôi vào phòng giáo viên để giới thiệu, làm quen và biếu quà bánh cho các thầy cô. Đúng bảy giờ, tôi bước vào lớp với một tâm trạng hồi hộp và mở đầu bằng lời chào: "Chào các em, thầy là giáo viên mới, thầy tên Nguyễn Hoàng Phúc. Từ nay thầy sẽ đảm nhận môn Toán, mong chúng ta sẽ có một năm học vui vẻ, không có áp lực." Sau phần giới thiệu, tôi cũng chia sẻ với các em về phương pháp dạy của mình và cách lấy điểm trong trường hợp điểm kiểm tra thấp. Tôi nghĩ các em sẽ có nhiều ý kiến, giống như cách tôi từng phản ứng khi còn là học sinh. Nhưng không ngờ, các em lại nói: "Thầy là người tuyệt vời, vì trước giờ những giáo viên mà bọn em học đều rất ít cho điểm cộng." Nghe những lời đó, tôi cảm thấy rất vui vì đây là lời động viên đầu tiên mà tôi nhận được khi bước vào nghề giáo.

Ban đầu, tôi gặp một số khó khăn do cách dạy của mình khá mới mẻ và khác biệt so với các giáo viên trước. Tôi vận dụng nhiều kiến thức mới bên ngoài sách giáo khoa và chia sẻ với các em nhiều câu chuyện về các nhà bác học, cũng như những cách làm của các học sinh giỏi quốc gia.

Sau một năm giảng dạy, tôi vinh dự được làm chủ nhiệm lớp 8A1. Thay vì sắp xếp bàn ghế như truyền thống, tôi bố trí theo kiểu bàn họp và bữa tiệc. Ban đầu, các em thấy lạ và hỏi: "Sao thầy sắp lạ thế? Sắp vậy lớp sẽ ồn lắm." Tôi mỉm cười và nói: "Mỗi bàn sẽ có một lớp phó trật tự để quản lý khu vực đó. Việc giữ trật tự là nhiệm vụ của tổ đó." Tôi cũng giới thiệu cách thi đua mới cho lớp. Thay vì thi đua truyền thống, tôi yêu cầu mỗi tổ chuẩn bị một bài thuyết trình ngắn từ 5-8 phút để thi đua. Một học sinh lại hỏi: "Sao thầy cho thi đua lạ thế ạ? Trước giờ bọn em chỉ thi đua bằng cách xung phong phát biểu." Tôi mỉm cười và nói: "Thầy chưa giới thiệu hết đâu. Thầy sẽ có phần thưởng cho học sinh xung phong nhiều nhất, và tổ trưởng sẽ ghi lại rồi nộp cho thầy." Sau khi nghe xong, cả lớp vỗ tay và một bạn nói: "Dạ, tại vì thi đua kiểu cũ mệt quá thầy ạ."

Tôi cảm thấy nghề giáo không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà còn là cơ hội để lắng nghe, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cùng các em. Nghề giáo giống như một người bạn của học sinh, chứ không phải là nghề tạo áp lực. Vì vậy, tôi luôn nghĩ ra những cách dạy mới, từ cách kiểm tra đến cách lấy điểm, để tránh gây áp lực và giúp học sinh cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc khi đến trường.