bé muốn hái sao,cô độc là môn học bắt buộc của chúng,ta không sợ chính mình nỗ lực rồi không ưu tú,ta chỉ sợ người ưu tú hơn ta còn nỗ lực hơn ta ”.

 

Hôm nay tớ vô tình đọc được câu nói đó của Lư Tư Hạo trong chính cuốn sách mà mẹ mới Những niềm khát khao, hi vọng mãnh liệt của tuổi trẻ đã đưa đẩy tôi đến đỉnh cao chinh phục ưu tú. Song, trước khi bước vào cánh cửa chinh phục ưu tú ấy, tôi lại đắn đo suốt mấy ngày: liệu mình có thể chinh phục được không, hay là lại nỗ lực rồi ưu tú không gõ cửa mời gọi mình? Những ý nghĩ vẩn vơ ấy chỉ có lối thoát khi tôi nghe đến câu nói của Lư Tư Hạo: " Đứa trẻ muốn hái sao, cô độc là môn học bắt buộc của chúng, ta không sợ chính mình nỗ lực rồi lại không ưu tú, ta chỉ sợ người ưu tú hơn ta còn nỗ lực hơn ta."

 

Lúc ấy, tôi mới mở cánh cửa bí ẩn kia và bắt đầu cuộc chinh phục ấy. Hai từ trong câu nói ấy đã đánh động tâm can tôi, nhắc nhở tôi rằng đừng sợ sệt gì chuyện mình nỗ lực rồi lại không ưu tú: nỗ lực và ưu tú. Nỗ lực là cố gắng để đạt điều mình mong muốn, ấp ủ. Ưu tú là có năng lực, phẩm chất được đánh giá cao hơn cả. Cuộc đấu tranh ưu tú kì thực cũng khó khăn và chứa chấp nhiều cám dỗ khác gì chuyện chinh phục đỉnh cao thành công. Nhưng nhờ cuộc đấu tranh ưu tú mà chuyện chinh phục thành công cũng ít khó khăn hơn nhiều. hi đó, ta đã có năng lực và phẩm chất được đánh giá cao của riêng mình. Tính cách cũng góp phần vào thành công, bạn biết đấy. Tính cách để có được thành Hái sao chỉ những nguyện vọng mà chúng ta đang ấp ủ từng tháng, từng ngày. Những ước mơ đó, cộng thêm với những thứ rất khó khăn để thực hiện, thoạt đầu có thể tước đi niềm tin của chúng ta. Nhưng nếu rút lui, thì khác gì từ bỏ ước mơ? Đến lúc ấy thì làm gì có được ưu tú nữa? Ngay lúc ấy, có lẽ bạn nên nhìn lại. Hãy xem lại quá khứ của một người ưu tú. Từ thuở lọt lòng, họ không hề có tính cách mà bây giờ họ đang có. Trái tim bé bỏng của chúng ta khi sinh ra chỉ có độc nhất một thứ là tình yêu. Nó, cũng giống như các đức tính tốt như vậy