Trong tâm hồn tôi, những suy nghĩ vẫn luôn lắng đọng như những hạt sương sớm. Cuộc sống, như một cuốn sách dày đặc, trang nào cũng chứa đựng những câu chuyện riêng biệt. Tôi thường tự hỏi, liệu có bao nhiêu câu chuyện đang chờ đợi tôi khám phá?
Nhìn lại quãng đời đã qua, tôi thấy mình đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm. Những lúc mất mát, tôi học cách đứng dậy và tiếp tục bước đi. Những niềm vui, tôi ghi nhớ trong tim, để khi nhớ lại, nó sẽ làm tôi cười.
Tôi tin rằng mỗi người đều có một hành trình riêng, một tấm vé đưa họ đến nơi mình muốn. Đôi khi, chúng ta lạc bước, nhưng đừng bao giờ sợ hãi. Bởi vì trong những lúc tăm tối nhất, ánh sáng vẫn luôn ẩn chứa.
Và bây giờ, khi tôi viết những dòng này, tôi tự hỏi: “Cuộc sống này có bao nhiêu chữ? Và liệu tôi đã viết đủ chưa?” Có lẽ, không cần phải đếm chữ, chỉ cần viết từ trái tim, từ cảm xúc, thì cuộc sống sẽ trở nên đẹp đẽ hơn.