Bài làm

Ngày hôm đó mẹ em đi chợ về,trên tay mẹ em là những bó rau và mắm muối.Nhưng tít bên dưới sâu giỏ là 2 chiếc bánh bao nho nhỏ.Em thì chuẩn bị đi học rồi nhưng chưa có gì bỏ bụng,thế là mẹ em liền đưa cho em hai cái bánh rồi bảo em ăn hết.Em nhìn mẹ và hỏi mẹ:Mẹ không đói ạ?.''Con cứ ăn đi,mẹ không đói''.Em đã hiểu rằng đó là lời nói dối của mẹ.Nhưng khi nhìn vào gương mặt của mẹ,em vẫn cố nhẫn nhịn ăn và em đưa cho mẹ một ít bởi vì em rất lo cho mẹ.Sáng nào mẹ em cũng phải để bụng rỗng đi làm chỉ vì lo rằng em không được ăn no mặc ấm như bao bạn khác.Chúng ta thấy đó,đôi khi bố mẹ chỉ lo cho con cái còn quên mất là mình còn chưa ăn chưa mặc đầy đủ gì.Lúc nào đi làm về cũng chỉ muốn nhìn thấy mặt con,muốn nhìn thấy con lớn khôn,lớn lên từng ngày.Không có bất cứ tình yêu nào là vô điều kiện như tình yêu của cha mẹ dành cho con cái.Mẹ cắn răng chịu đựng những cơn đói cơn đau từng giờ.Sai lầm đầu tiên là ai sửa,tiếng nói đầu tiên là ai dạy,niềm vui đầu tiên là ai làm,tất cả đều là mẹ.mẹ như là thiên sứ giáng tràn ban xuống cho chúng con.Chúng con yêu mẹ.Làm trái tim có