Cuộc sống này luôn ẩn chứa nhiều điều kì diệu và đẹp đẽ đến lạ lùng. Một trong số ấy là tình cảm giữa con người với nhau. Và thứ tình cảm sắc son thiêng liêng nhất, không cần tìm đâu xa, chính là tình mẫu tử. Hãy tự hỏi, ai là người mang ta trong bụng chín tháng mười ngày, ấp iu gìn giữ ta,chịu nhiều cơn đau giằng xé nhưng vẫn hạnh phúc mỉm cười? Lo cho ta từng miếng cơm mảnh áo, nuôi dưỡng rèn luyện là ai? Lúc bản thân ta ốm,có một người còn đau xót hơn chính cả chúng ta, đó là ai vậy? Chắc hẳn chúng ta đều có cùng một câu trả lời, đó chính là mẹ. Mẹ tưới tẩm, vun đắp và gây dựng cho ta có một tương lai tươi sáng, thành đạt. Rất ít người thành công mà không có sự động viên trợ giúp của người mẹ. Chính vì thế Napoleon-một nhà lãnh đạo nổi tiếng của Pháp từng nói : “Tương lai của con luôn là công trình của người mẹ”.

Tương lai là phần thời gian của những sự việc,sự kiện chưa xảy ra.Ở câu nói này,tương lai có nghĩa là những cuộc sống mai này,khi người con đã rời vòng tay mẹ,chính thức bước vào đời.Công trình là sản phẩm được tạo ra bởi chính bàn tay con người,bằng cả những suy nghĩ tình cảm của họ.Câu nói tuy ngắn,nhưng mang một ý nghĩa rất sâu sắc.Con cái là tài sản vô giá của người mẹ,tương lai của người con do một tâm một sức mẹ tận tụy vun đắp,bồi dưỡng gầy dựng nên,chính vì thế dù có thành công hay thất bại,cũng không bao giờ được quên ơn mẹ.

Mẹ là người chăm sóc ta từ lúc ta còn ở trong bào thai.Những tình cảm nâng niu của mẹ đã khiến ta được chào đời,chào đón thế giới tươi đẹp.Cũng chính mẹ là người tập những bước đi đầu tiên cho con,dạy con nói được bao từ ngữ tốt đẹp.Không những vậy,mẹ còn là người ngày đêm vất vả làm việc để mua từng lon sữa,từng miếng bánh,từng con chữ…cho chúng ta.Kể từ khi người con chào đời,con đã trở thành lẽ sống,động lực của mẹ.Mẹ xem ta là một món quà vô giá,và luôn mong muốn ta thành công nên người.

Khi đã biết suy nghĩ,mẹ là người giúp đỡ chúng ta tìm ra ước mơ,con đường,nghề nghiệp phù hợp với bản thân.Làm sao khám phá được hết những tiềm năng trong ta mà thiếu đi người mẹ?Nhờ có mẹ mà ta biết mình hợp với điều gì,mình đã đi đúng đường chưa.Như vậy,mẹ không chỉ là “mẹ”,bà còn là người thầy của cuộc đời mỗi con người.

Lúc ra ngoài xã hội,nếu ta gặp thất bại,bị vùi dập trước sóng gió cuộc đời,ai sẽ là che chở,bảo vệ ta đây?Phải,vẫn chính là mẹ.Có bao nhiêu người được như mẹ,bà yêu thương ta kể cả khi ta phạm lỗi lầm.Bà giúp ta đứng lên,truyền thêm sức mạnh niềm tin và giúp ta bước đi về phía trước.Chính vì những điều như thế,dù tương lai của con có thế nào,quay đầu lại vẫn là người mẹ mỉm cười khích lệ ta.Mẹ thật cao cả,thật bao dung.Ôi mẹ của con ơi!

Mẹ của chúng ta thật tuyệt vời,mẹ giúp ta thành bại trong cuộc sống.Thế nhưng lại có những người con vô ơn.Khi thành công thì phụ bạc,không quan tâm đến gia đình và người mẹ.Họ nghĩ  rằng thành công là do một tay họ dựng lên,những người khác chẳng có đóng góp gì vào thành công ấy.Họ không coi trọng,không nhớ những công ơn mẹ đã đổ mồ hôi,sôi nước mắt thế nào để họ có niềm tin trong cuộc sống và bước đi.Cũng có những người gặp thất bại,sa đà vào những tệ nạn xã hội và gặp thất bại.Họ đổ lỗi ngay cho người mẹ,họ chỉ trích vì bà ấy mà tôi mới như thế này.Chúng ta cần phê phán những người như thế.

Tình mẹ thiêng liêng thế đấy,có mẹ,ta mới có ngày hôm nay.Vì thế hãy trân trọng,yêu thương mẹ.Và hãy luôn nhớ rằng,tương lai của ta,dù thành hay bại,đều do mẹ một tay vất vả gầy dựng nên.Do đó hãy tôn trọng chính bản thân ta và nhớ ơn người mẹ thương mến của mình.