Cuộc sống chính là tấm gương , dù chúng ta khóc hay cười đều được phản chiếu trong đó . Mọi việc diễn ra trong đời đều theo quy luật của cuộc sống . Cô độc mang đến cho chúng ta những bài học quý , giúp ta nhận ra được gia trị của chính bản thân mình . Nếu như lúc nào cũng cảm thấy cuộc sống vô vị , sao lắm bất công mệt mỏi , phải nhìn mặt người khác để sống .... Tất cả đều là do chúng ta luôn mang qua nhiều phiên não muốn tách riêng ra khỏi xã hội . Sao ta không thử một lần mỉm cười với mọi người , hòa đồng và biết quan tâm đến người khác chắc hẳn ta sẽ không còn cảm giác bị cô độc nữa . Trong xã hội hiện nay chỉ có nỗ lực mới có sự ưu tú và thành công , nhưng đôi khi ta đã nỗ lực mà không có sự ưu tú thì đừng nản chí  . Chúng ta đừng nhìn sự ưu tú của người khác mà đánh giá bản thân mình rồi bỏ cuộc , những người ưu tú còn biết nỗ lực vậy soa ta không nỗ lực được như học mà lại chán nản ? Cuộc đời không bao giờ bất công với một ai cả , Ta nên càng ngày càng nỗ lực thì rồi sẽ nhận lại hồi đáp . Câu nói của Lư Tư hạo muốn khuyên ta rằng cứ trở thành con người mà mình mong muốn hãy cứ nỗ lực mà làm những thứ mà ta muốn làm . Con người ai chảng phải cô đơn , nhưng cô đơn không đáng sợ đáng sợ hơn cả là sự hãi của cô đơn .