Trong tất cả các ngành nghề, chẳng hiểu vì sao tôi lại dành nhiều tình yêu của mình cho ngành mà người ta thường gọi các anh với tên gọi đơn giản mà rất đỗi gần gũi, thân thương đó là Lính cứu hoả đến vậy. Những con người mà bất cứ ở đâu có giặc lửa là sẽ có bóng dáng của các anh. Cái nghề mà với những người dân nhiều khi chỉ nghĩ đơn giản là cầm lăng vòi hay bình để chữa cháy, hoặc với những người như tôi thì nghĩ nó thật bạc bẽo nhưng với những con người đã, đang và sẽ ở trong lực lượng này thì đối với họ lại là cả tình yêu thương, niềm vinh dự và tự hào về nghề nghiệp của mình.

 

Những người Lính cứu hoả, họ không làm nghề này để được vinh danh, càng không chờ mong rằng mọi người sẽ biết ơn họ mà sứ mạng của họ chỉ đơn giản là dốc hết lòng mình bảo vệ tính mạng, tài sản, bảo vệ sự an toàn và bình yên cho mỗi người dân, ngôi nhà, con phố.   Tôi đã từng xem rất nhiều phóng sự, rất nhiều chương trình, bài báo viết về các anh. Cũng đã từng nghe rất nhiều lời khen, lời động viên, lòng biết ơn của mọi người dành cho họ. Thế nhưng tôi cũng ko ít lần buồn khi nghe những lời than trách, mắng mỏ khi các anh không làm được hết những gì mà mọi người mong muốn... Lính cứu hoả ấy mà, họ chẳng phải siêu nhân đâu, cũng chẳng phải những người quá thần thánh cao sang, họ cũng là một người như chính chúng ta vậy. Cũng là những con người bình thường như biết bao người khác. Họ chỉ là người được nghề nghiệp lựa chọn mà dấn thân mình hy sinh vì sự sống, bình yên của những người khác. Có gắn bó mới hiểu thấu được những vất vả, khó khăn mà những con người ấy đang phải trải qua... Những ngày lễ tết người người, nhà nhà quây quần sum vầy bên gia đình thì họ lại phải trực chiến để đảm bảo lực lượng tốt nhất nếu có sự cố xảy ra, hay những khi mọi người đang say trong giấc ngủ thì họ lại thức đêm để đảm bảo yên bình cho những giấc ngủ đó (Tôi viết ở đây là cùng nói chung đặc thù của những người đang phục vụ trong lực lượng vũ trang. Nhưng hôm nay, chỉ hôm nay thôi tôi muốn vinh danh những người anh hùng thầm lặng của lực lượng Phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ). Các bạn đã bao giờ tự đặt mình vào vị trí của họ chưa? Những con người mà đặt tính mạng người khác lên hàng đầu, khi có cháy, người người chạy ra thì họ lại lao vào đám cháy cứu người, cứu tài sản như đó chính là gia đình, là người thân của mình vậy. Hay đã bao giờ bạn được tận mắt chứng kiến những con người ấy vì nhiệm vụ của mình mà bị thương, bị đau đớn hay thậm chí phải hi sinh tính mạng mình chỉ vì 5 chữ " Vì bình yên cuộc sống"? Thật sự, có viết về các anh, bao nhiêu từ ngữ, bao nhiêu câu văn cũng chẳng thể diễn tả hết những khó khăn, gian nan, vất vả, hiểm nguy mà các anh đang phải trải qua và đối mặt. Nhưng trong tận đáy lòng, có rất nhiều những người yêu quý, mến mộ và biết ơn các anh, những người Lính cứu hoả nhiều lắm.   Nhân ngày truyền thống lực lượng Phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ 4/10 này. Xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến những người Lính cứu hoả, xin kính chúc tất cả các anh những con người kiên cường, can đảm sẽ có thật nhiều sức khoẻ, thật nhiều niềm vui, luôn luôn hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ của Đảng và nhân dân giao phó. Chúc các anh mãi luôn "thất nghiệp" như đúng lời Bác Hồ kính yêu của chúng ta đã gửi gắm lại. Mong các anh sẽ luôn chiến thắng mọi trận chiến và bình an trở về với hậu phương vững chắc của mình!

hi xe cứu hỏa vừa dừng bánh, các chú lính liền nhanh chân nhảy khỏi xe và chạy ra hiện trường làm nhiệm vụ, hình ảnh trang phục cứu hỏa đặc trưng với bộ quần áo xanh tím than với những sọc phản quang xanh nõn chuối, chiếc mũ bảo hộ màu cam che nửa đầu và có kính, không thể thiếu là đôi ủng cao su màu đen cổ cao đến đầu gối. Công việc người lính cứu hỏa vất vả nên đòi hỏi sức khỏe tốt, chính vì thế, các chú ai cũng đều có dáng người to cao, khỏe mạnh, đôi vai rộng đầy lực lưỡng. Chân tay chắc khỏe, làm nhiệm vụ nhanh thoăn thoắt, người cầm vòi xịt nước, người xịt khói, và dũng cảm, khéo léo nhất là những người đu dây, leo thang xông vào đám lửa cứu người. Khi làm nhiệm vụ, các chú chẳng ngại ngần việc gì, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ người và tài sản, sự quả cảm của các chú được đền đáp bằng sự bình an vô sự của người dân.

Dù sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ai nấy đều đen nhẻm vì khói lửa, có khi bị thương nhưng vẫn nở nụ cười rất tươi.hiếc xe rú còi inh ỏi lao đến, các chú lính cứu hỏa cao to, vạm vỡ, mặc bộ đồng phục bảo hộ màu xanh tím than có sọc phản quang nổi bật, đội chiếc mũ bảo hộ thô sơ có nửa đầu và lớp kính mỏng, chân đi đôi ủng cao su màu đen cao đến đầu gối, ngoài ra chẳng còn gì bảo hộ cho các chú. Ấy vậy, các chú vẫn sẵn sàng lao vào đám lửa đang bốc lên ngùn ngụt, lăn xả thân mình để cứu người, đôi tay chắc khỏe kéo và nâng những vòi nước lớn phun vào đám cháy, nhìn đám lửa hung tàn, mọi người ai cũng ái ngại còn các chú vẫn hiên ngang đối đầu với chúng. Các chú có một tinh thần gan dạ và lòng dũng cảm hơn người, dù có phải đối mặt với hiểm nguy và có thể bị thương thậm chí hy sinh cả tính mạng, các chú vẫn không hề lùi bước. Nhờ sự dũng cảm phi thường và sự nhanh nhẹn, linh hoạt của những người lính cứu hỏa mà đám cháy được dập tắt nhanh chóng. Mọi người vừa vui mừng vừa lo lắng, vui vì đám cháy đã tắt còn lo vì không biết có ai trong các chú lính cứu hỏa bị thương hay không.Đối với em, khoảnh khắc chú lính cứu hỏa đang làm nhiệm vụ với tinh thần quả cảm, bất chấp khó khăn là hình ảnh đẹp nhất, in sâu vào lòng người.Em rất tự hào về các chú.