17 tuổi đứng trước bước ngoặt lớn của cuộc đời, nhiều người phân vân giữa ước mơ và sự sắp xếp của gia đình. Nhưng tôi nghĩ rằng chẳng điều gì tuyệt vời hơn mình được sống là chính mình, được theo đuổi đam mê của mình dẫu cho đôi lúc phải cô độc. Những lúc như thế này tôi lại nhớ đến câu nói của Lư Tư Hạo từng chia sẻ trong một cuốn sách: “Đứa bé muốn hái sao, cô độc là môn học bắt buộc của chúng, ta không sợ chính mình nỗ lực rồi không ưu tú, ta chỉ sợ người ưu tú hơn ta còn nỗ lực hơn ta”. Hái sao ở đây chúng ta có thể hiểu là những ước mơ, đam mê của mỗi người và những điều đó rất khó khăn để thực hiện. Còn người nỗ lực là người không bao giờ từ bỏ, luôn cố gắng và thực hiện thử thách dẫu cho có bao nhiêu khó khăn. Ưu tú chính là một người có vẻ đẹp phẩm chất tốt đẹp, biết lắng nghe và thay đổi bản thân. Dám theo đuổi ước mơ là dám chấp nhận sự cô độc bởi gia đình, thầy cô sẽ không thể nào đồng hành, bao bọc, che chở cho chúng ta mãi mãi. Trong hành chính theo đuổi đam mê, không chỉ phải chịu sự cô độc mà chúng ta còn phải dám đối mặt, dám chấp nhận thất bại và dám thay đổi bản thân mình. Đơn giản là vì trong một chặng đua, bạn nỗ lực 1 thì đối thủ nỗ lực 10, bạn ưu tú 1 thì đối thủ ưu tú 10. Vậy nên không có lý do gì khiến bạn trì hoãn bản thân mình, không có lý do gì khiến bạn từ bỏ và không chịu cố gắng cả. Tôi bỗng nhớ về câu chuyện của chàng rapper Đen Vâu - từ một người công nhân dọn rác đến rapper nổi tiếng Việt Nam. Đó là một hành trình dài hơn 7 năm, với tình yêu, sự đam mê mãnh liệt với âm nhạc đã khiến chàng công nhân ấy chưa khi nào bỏ cuộc, chưa khi nào ngừng cố gắng. Để rồi Đen không còn cô độc trong con đường của mình nữa mà đã có hàng triệu khán giả luôn ủng hộ anh và lắng nghe âm nhạc của anh. Là một người trẻ đang đứng giữa những lựa chọn, những giấc mơ của mình tôi nghĩ rằng chúng ta hãy chấp nhận sự cô độc để rồi tiếp bước trên con đường của mình và hãy “Lấy đam mê làm ánh mặt trời, để tâm hồn này không mất phương hướng”.