"Quê hương ở đâu hả bố
Mà sao con chẳng được đến bao giờ?"
Bố mỉm cười xoa đầu con gái nhỏ
Quê hương mình là bố viết trong thơ
Là vị mặn giọt mồ hôi của mẹ
Là ước mơ cha,thủa còn thơ bé
Trên cánh đồng bà cặm cụi xới vun.
Quê hương mình có những dãy Trường Sơn
Mà cha ông ta đã hành quân cứu nước
Quê hương mình là Điện Biên thủa trước
Đánh bại xâm lăng,chấn động địa cầu.
Quê hương mình có những con sông sâu
Như Bạch Đằng Giang vùi thây quân giặc
Là vua Quang Trung hành quân ra Bắc
Chiến thắng mùa xuân vang vọng ngàn đời...
Quê hương mình-Việt Nam đó con ơi
Từ ngọn núi,dòng sông,cánh đồng màu mỡ
Từ thành phố,vùng quê quanh năm nắng gió
Đến biển yêu thương,bóng giặc rập rình
Quê hương mình thêm giầu đẹp,tươi xinh
Nếu thế hệ các con ngày mai gắng sức
Tổ quốc Việt Nam-trái tim con trong ngực
Luôn hiến dâng cho tổ quốc quên mình.
Viết đoạn văn 15-20 câu,nêu cảm nghĩ của em về hình ảnh"Quê hương"trong bài thơ trên
a. Tượng hình: lom khom
Tượng thanh: bùng boong, loẹt quẹt
b. Các từ đó miêu tả hình dáng và hành động của những đồ vật trong nhà như nồi, chổi đã được nhân cách hoá.