K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 6 2020

cha mẹ cần động viên, khuyên nhủ con cái nên đi cai nghuyện để có thể sớm trở về cuộc sống bình thường. Không những vậy cha mẹ còn không nên la mắng, đánh đập để tạo áp lực thêm cho con cái. Ngoài cha mẹ thì còn cần sự giúp đỡ của những thành viên khác trong gia đình, xã hội, nhà trường, bạn bè,...

Nếu em là bạn của bạn ấy thì em sẽ động viên,không xa lánh bạn ấy để tạo cho bạn ấy tinh thần thoải mái và cũng khuyên bạn ấy đi cai nghiện để trở về cuộc sống bình thường vốn có

18 tháng 7 2019

- Nếu không có tình yêu thương, chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì cuộc đời em sẽ đầy khó khăn, vất vả và bất hạnh.

- Nếu không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em là đứa con bất hiếu, sống không có đạo đức, gia đình bất hạnh, em sẽ bị xã hội lên án.

3 tháng 4 2017

- Nếu không có tình yêu thương, chăm sóc dạy dỗ của cha mẹ thì cuộc đời em sẽ đầy khó khăn, vất vả và bất hạnh.

- Nếu không làm tốt bổn phận và nghĩa vụ đối với cha mẹ, ông bà, anh chị em là đứa con bất hiếu, sống không có đạo đức, gia đình bất hạnh, em sẽ bị xã hội lên án

25 tháng 1 2022

Ý kiến cá nhân của em :

Nếu e là mẹ Kiên ~

Lúc đấy e sẽ làm cho Kiên vì khi Kiên đag khó chịu như vậy thì Kiên sẽ k nghe những lời giản thích của mẹ lọt vào tai . Sau 1 ngày hoặc 2 ngày Kiên vui vẻ ngồi lại và nói cho Kiên hiểu :

- Mẹ thấy con đã lớn rồi ! con phải biết cách sống tự lập , những đồ mình sử dụng được phải dọn đc ( có thể đưa ra 1 vài vd như sau ) Con có thể thấy nếu mẹ k dọn đồ chs cho con thì sẽ rất bừa con vào con có thấy vướng đk thế khi nhà có khách thì sao họ sẽ đánh giá là con k ngoan đúng k nào , con thử đặt mình vào khách đến nhà đi ? Cha mẹ k phải đầytớ của con để có thể làm hết những vc của con nếu mai sau con tự lập thì sao ? Con nên học hỏi nhìn mẹ làm và giúp đỡ những thứ mình có thể giúp . Bữa qua con có nói nếu mẹ k làm cho con con sẽ k đi học nữa con nói vậy là con đã sai . Con hãy ở trong phòng suy nghĩ ngẫm nghxi đến nhx điều mẹ nói xem con đã sai hay đã đúng ? Mẹ sẽ chờ kết quả sau thời gian ngẫm nghxi của con .

.

Đây là cách mom e dặn e khi làm sai ( để e bình tĩnh gặp mặt nói chuyện r cho e thời gian suy nghĩ xem vc này đúng hay sai , gặp lại mẹ để nói chuyện )

25 tháng 1 2022

Nếu em là mẹ Kiên thì em sẽ ko làm giúp Kiên. Cho Kiên nghỉ học 1 tuần. Khuyên Kiên, thử đưa Kiên đến một nơi nào đó, chẳng hạn như nhà hàng xóm, ngoài vườn,công viên... cho Kiên ở mấy ngày và trải nghiệm cuộc sống tự lập, có h giấc sinh hoạt. Ko có ng thân mấy để nhờ vả, hòa đồng hơn. Tự kiếm sống, làm lên đồng tiền mới trưởng thành , quý trọng thành quả hơn.

3 tháng 1 2021

1, Luyến như vậy là sai. Luyến ko có tinh thần tự giác, tự lập, và ko bít giúp đỡ người xung quanh

2 nếu là luyến em sẽ

- Tự đi học, nếu gần thì đi bộ, nếu xa đi xe đạp

- tự lập

- giúp bố mẹ việc nhà

đây là ý kiến của mình nếu đúng like nha

3 tháng 1 2021

1, Luyến như vậy là sai. Luyến ko có tinh thần tự giác, tự lập, và ko bít giúp đỡ người xung quanh

2 nếu là luyến em sẽ

- Tự đi học, nếu gần thì đi bộ, nếu xa đi xe đạp

- tự lập

- giúp bố mẹ việc nhà

đây là ý kiến của mình nếu đúng like nha

Ký ức tuổi thơCuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập...
Đọc tiếp

Ký ức tuổi thơ

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

                                                  

8
24 tháng 9 2021

tội nghiệp anh quá . 

24 tháng 9 2021

dài thế

7 tháng 3 2018

Nếu bố mẹ, anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS thì em sẽ gần gũi, chăm sóc, động viên, an ủi họ vượt lên bệnh tật để kéo dài sự sống.

3 tháng 4 2017

Nếu bố mẹ, anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS thì em sẽ gần gũi, chăm sóc, động viên, an ủi họ vượt lên bệnh tật để kéo dài sự sống.

9 tháng 2 2018

Nếu bố mẹ anh chị em hoặc bạn thân của em bị nhiễm HIV/AIDS em sẽ không xa lánh hay kì thị họ mà em sẽ luôn ở bên cạnh an ủi động viên họ cố gắng uống thuốc đều đặn và hãy sống như những người bình thường và sẽ luôn lấy lại sự công bằng cho họ nếu họ bị đối xử không tốt, tuyên truyền với mọi người hãy tránh xa các tệ nạn xã hội để không ai bị mắc vào căn bệnh ấy nữa. Bởi vì căn bệnh HIV/AIDS này chỉ lây qua đường máu, đường tình dục và từ mẹ sang con chứ nó không lây qua cái ôm của ba hay nụ hôn của mẹ hay nhưng cái nắm tay của bạn bè. CHo nên chúng ta ko được phân biệt đối xử vs họ.

23 tháng 4 2022

em sẽ khuyên bn đừng nên nghiện ma túy nữa rồi đưa bn vào cơ sở cai nghiện

neeus em là bn em sẽ ko nghey theo và ko bao giờ chơi ma túy

23 tháng 4 2022

kiểu bn ưi đừng nghiện nx nhà mik còn j đâu

25 tháng 1 2022

a. Em thấy Luyến chưa đc hoàn thiện, hiểu biết nhiều. Bởi lẽ cha mẹ ko phải bảo mẫu hay ng giúp việc để sai vặt.

b. Nếu là Luyến, em sẽ thay đổi và yêu thương cha mẹ nhiều hơn.