K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chương 2: Mn ơi, truyện có tất cả 20 chương nha... cực hay luônyeu

Sinh nhật chị , bạn bè vào Facebook viết tràn làn lên wall chúc mừng chị , bằng đủ kiểu , đủ thứ ngôn ngữ. Không hiểu sao mình chả chúc gì mà ngồi bấm like từ trên xuống dưới những lời chúc của người khác, vui như thể sinh nhật mình, thỉnh thoảng còn reply vài comment hộ chị . Chị hỏi , mình chả biết trả lời sao , nói bừa nhưng giọng nghiêm túc :\'\' Em bị mộng du đó chị ^^! \'\' .Chị tròn mắt :\'\' ủa thiệt hả?\'\' . Chị ngố , nói cái gì cũng tin ^^!
Hôm đấy chị cũng có mời sinh nhật , nhưng mình không đi vì chị tổ chức sinh nhật với gia đình , mình thì ko giỏi giữ ý tứ với người lớn. Tối khuya chị nhắn tin :\'\' Ăn bánh kem hok , mai chị đem qua cho nhen \'\' . Trước giờ đi ăn sinh nhật mình chả bao giờ ăn bánh kem , nhưng tất nhiên là đồng ý . \'\'Mai chị mang qua cho\'\' như vậy lại được gặp chị , mấy ngày nay nghĩ tới chị hoài...
Buổi trưa đi học về thì chị gọi điện hỏi địa chỉ nhà mình rồi ghé thiệt .Bánh kem để trong balo từ sáng nên đã bị biến dạng. Chị cười hì hì :\'\' để chị nặn lại cho \'\' . Chị ngồi nặn miếng bánh , như trẻ con nghịch cát, tay chị nhỏ xíu , xinh xinh, nặn một hồi cũng ra hình cái đầu con mèo , có 2 cọng râu.. ^^!
Bữa đó cũng là lần đầu chị qua nhà chơi, mình ở một mình (trước đây thì 2 mình ^^ ) .Bình thường thì nhà cửa rất dơ dáy nhưng hôm đó biết chị qua nên cũng ráng dọn lại cho sạch để đón chị. Chị đi lung tung trong phòng , ngó cái này , đụng cái kia , cái tật tò mò hay ngó nghiêng của chị , chị nói là muốn sửa hoài mà ko dc .Mình thì ko muốn chị sửa . Vì mình thích nhìn chị những lúc như vậy , cảm giác như ông bố trẻ ngồi nhìn cô con gái bé bỏng đang nghịch ngợm vậy ^^!
Buổi chiều trời mưa to quá , chị ở lại nhà mình ko về được. Áo mưa thì có , nhưng mình nói ko . Hai chị em coi hoạt hình disney . ( Chị thích coi hoạt hình lắm , đặc biệt là phim Pucca , mỗi lần đến phim đó là chị lại dành remote để mở cho bằng được, mình với chị ‘’uýnh nhau’’ mấy lần vì điều này rùi )
Trời mưa nhanh tạnh quá , muốn mưa hoài mà ko dc , chị về mất tiêu rồi . Sáu tháng kể từ ngày chia tay , lại có một đứa con gái coi phim cùng mình , ăn bánh với mình, cảm giác thật bồi hồi khó tả. Hồi đó nhớ có lần mình coi bộ phim \'\'Mối tình chị em\'\' cũng có cảnh 2 chị em ngồi coi hoạt hình với, tự nhiên lại nghĩ vớ vẩn..^^
Nhà mình ở giữa khoảng cách giữa trường và nhà chị. Mỗi lần chị đi học buổi sáng , trưa lại phải chạy về nhà ăn cơm vì chị không ăn được cơm tiệm ( chị yếu và nhiều bệnh lặt vặt , trong đó có đau bao tử ) chiều lại chạy lên trường học. Rất mất thời gian , nắng nôi và mệt cho chị. Mình biết được điều này nên nói với chị :\'\' Buổi trưa chị qua nhà em đi, hai chị em nấu cơm ăn , em cũng thích ăn cơm nhà, bữa giờ cơm tiệm hoài cũng ngán quá \'\'. Mình biện đủ lý do chị cũng không chịu ,cuối cùng mình dọa :\'\' bữa giờ em thấy chị đen thui lui rồi đó ,mùa này mà trưa nào chị cũng chạy lang bang ngoài đường , chị sắp thành con vịt xấu xí rồi , >:P \'\' . Con gái sợ nhất là bị xấu đi, bị chê da đen và rám nắng, chị cũng không phải ngoại lệ...
Vậy là những hôm phải học cả ngày , chị qua nhà mình ăn cơm. Cơm gia đình !

3
5 tháng 2 2017

ui, chương 2 này Nguyễn Thị Trúc Anhha

chương 3 đã có rồi nha, mời các bn đón xem chương 4 vào ngày mai ạ CHƯƠNG 3: Từ ngày có chị , cuộc sống độc thân lay lắt của mình thú vị và đỡ tẻ nhạt hơn hẳn . Mình bắt đầu học nấu ăn bằng gu gồ . Biết quét nhà , dọn dẹp nhà cửa , rửa chén sạch, biết phân biệt giữa quả bí và quả bầu , chiên cá sau ko bị cháy , ủi đồ sao cho phẳng , ăn cơm ko được bốc , không được xỉa răng bằng móng tay...
Đọc tiếp

chương 3 đã có rồi nha, mời các bn đón xem chương 4 vào ngày mai ạthanghoa

CHƯƠNG 3:

Từ ngày có chị , cuộc sống độc thân lay lắt của mình thú vị và đỡ tẻ nhạt hơn hẳn . Mình bắt đầu học nấu ăn bằng gu gồ . Biết quét nhà , dọn dẹp nhà cửa , rửa chén sạch, biết phân biệt giữa quả bí và quả bầu , chiên cá sau ko bị cháy , ủi đồ sao cho phẳng , ăn cơm ko được bốc , không được xỉa răng bằng móng tay ....
Trưa nào đi học về là mình cũng ráng về nhà ngay để chờ chị qua , bỏ qua hết những lời mời đi uống nước , tụ tập của bạn bè. Rồi hai chị em lọ mọ xoong chảo , rồi dọn cơm , ăn cơm .Mình thích dành ăn để chọc tức chị , hoạc giả đò bị nghẹn để chị hoảng hét toáng, rồi sau đó cười sằng sặc chọc quê chị
Chị ăn ít như con mèo , mình cũng kén ăn và ăn ít . Chị nói \'\' ai nuôi 2 đứa mình thì đỡ tốn cơm \'\'. Chị nói đúng \'\' hai chị em mình mà lấy nhau sẽ không phải lo tiền mua gạo , hehe \'\' . Chị nhéo :\'\' thôi đi ông cụ\'\'...
Ăn xong thì đánh bài coi đứa nào rửa chén, mình toàn ăn gian nên chị phải rửa hoài, lâu lắm mình thấy tội tội thì chịu thua chị một bữa, nhưng rồi cũng vứt đống chén đũa đó , dồn tới trưa mai cho chị rửa :\'\'D .
Giờ nghỉ trưa cũng là giờ phá làng phá xóm của hai chị em , lúc thì đùa giỡn ầm ầm , lúc thì uýnh nhau cãi lộn ỏm tỏi dành tivi. Hứng lên thì mở karaoke online để thu âm .Chị hát nhạc Xuân Mai thì đc chứ nhạc tềnh êu thì dở ẹc . Mỗi lần chị hát mình lại đc dịp cười lăn lộn :\'\' Chị hát không có dấu à ,ối ối thảm họa âm nhạc , hát gì như xe chở heo tông xe chở vịt \'\' . Nhiều lúc thái quá , chị xịu mặt \'\' Không thèm hát nữa , cho cu hát một mình luôn \'\'. Thấy chị ‘’giận hơn vu vơ’’ thì lại phải lò mò qua chọc cho chị hết giận. Chị dễ giận nhưng nhanh cười , nịnh nọt cù lét một xíu là lại nhe răng. Có khi vừa khóc vừa cười được , đã bảo chị là trẻ con ...
Nhiều khi sáng dậy chỉ mong tới trưa để chị ghé , để chị qua nhà gọi í ới :\'\' cu H ơi , cu H ơi\'\' . Giọng chị dù la lớn cỡ nào cũng nhỏ xíu xiu, nhưng ngay cả khi ngủ say nhất , mình vẫn nghe đc và bật dật ngay . Mình đùa chị \'\' Chị là cái đồng hồ báo thức của em nha, lần sau qua đừng gọi tên em mà kêu \'\'cúc cu , cúc cu \'\' là được \'\' :-\'\' . chị cười ,nhưng trưa mai quên ngay , lại \'\'cu H ới ời\'\' . Chị ngố mà ^^!
Nhiều bữa bận việc hoạc kẹt xe , chị ghé trễ .Gọi điện thì ko nghe máy , nhắn tin ko trả lời , nóng ruột và bực chị vô cùng . Mình cứ đi qua đi lại trong nhà , cứ nghe tiếng xe máy tới là dòm đầu ra cửa ngó . Chị vừa tới là phi ngay ra cố làm mặt hình sự hỏi han đủ kiểu . Chị cười hì hì trình bày lý do , lần nào cũng thấy..có lý ^^! Lại hết giận ngay ...
Biết là ngày mai chị lại qua , nhưng lần nào trước khi chị về cũng dặn :\'\' mai chị qua nha nha\'\' . Chị lè lưỡi \'\' tôi biết rồi , biết rồi, nói câu khác đi ông tướng\'\' . \'\' Dạ hì hì\'\' .Mai lại y như vậy \'\' mai chị qua nha nha\'\' .Chị la thì cãi: \'\'tại chị lây ngố cho em rồi :P\'\'.
Gần nửa năm hạnh phúc trôi qua nhanh chóng. Rồi cái ngày ấy cũng đến, nó làm đảo lộn tất cả...

2
7 tháng 2 2017

Đây là j v bn ????

hiu

7 tháng 2 2017

Nguyễn Thị Trúc Anh đọc đi nè

26 tháng 10 2017

Gia đình tôi vốn thuộc dạng cùng đinh nghèo túng nhất cái làng này, đã không có đủ cơm ăn áo mặc, lại thiếu nhà nước một suất sưu…Mấy hôm nay tôi phải chạy vạy ngược xuôi để kiếm tiền nộp thuế cho chồng – anh Dậu. Đã đến ngày nộp sưu mà tôi vẫn chưa có đủ tiền, thế là cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi nợ và xông vào nhà bắt chồng tôi đang ốm trên giường lôi ra đình…

“Ôi trời ơi!” – tôi thất thần thốt lên một cách đau đớn. Chồng tôi được người ta trả về rũ rượi như một cái xác chết. Tôi hoảng sợ và đau đớn hơn khi gọi mãi nhưng anh ấy chẳng tỉnh, may sao nhờ có bà con xung quanh đến cứu giúp, chồng tôi đã từ từ mở mắt. Nước mắt tôi lăn dài trên má, không hiểu sao người ta lại đối xử với nhau tàn nhẫn như thế.

Bà lão hàng xóm thương tình mang đến cho tôi bát gạo để nấu cháo. Được miếng ăn, tôi luống cuống đi nấu cháo và mang ra cho chồng mình vì anh ấy đã kiệt sức do đòn roi và mấy ngày qua cũng chưa có miếng gì trong bụng. Sức đâu mà chịu nổi. Tôi thầm nghĩ nếu húp xong bát cháo này thì anh Dậu sẽ khỏe lại thôi.

Nhưng cuộc đời quả thật trớ trêu, khi chồng tôi bưng bát cháo lên chưa kịp húp miếng nào thì…”Sầm” – tiếng đập cửa cai lệ và người nhà lí trưởng hùng hổ xông vào nhà. Trước sự hung hăng và dữ tợn ấy, chồng tôi hoảng quá, để bát cháo xuống và lăn đùng ra phản, không nói được câu gì. Nhìn mà xót cho anh ấy, tôi bỗng cảm thấy mình có lỗi….Che giấu sự hoang mang lo sợ của mình, tôi cố gắng bình tĩnh…run run van xin cho mình được khất nợ:

- Nhà cháu đã túng lại còn phải đóng suất sưu của chú nó nữa, nên mới lôi thôi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bê tiền sưu của nhà nước đâu? Hai ông làm phúc nói với ông lí cho cháu khất…

Tôi chưa kịp nói hết câu, tên cai lệ đã trợn ngược hai mắt, thật ghê tởm và đáng sợ, hắn quát xối xả vào mặt tôi như để hả giận. Vì chồng mình, tôi vẫn thiết tha cầu xin, chỉ mong cho mình được khất nợ, qua ngày hôm nay thôi đối với tôi lúc bấy giờ cũng thật nhẹ nhỏm…Tên cai lệ vẫn bỏ ngoài tai lời van xin cầu khẩn của tôi, giọng hầm hè hù dọa rồi ra lệnh cho tên người nhà lí trưởng :

- Không hơi đâu mà nói với nó, trói cổ thằng chồng nó lại, điệu ra đình kia!

Tên người nhà lí trưởng hắn cứ lóng ngóng ngơ ngác, hình như ko dám hành hạ một ng` đang đau ốm, sợ xảy ra chuyện gì... Bỗng đùng đùng, tên cai lệ giật phắt cái sợi dây thừng sầm sập chạy ngay đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói gô anh Dậu lại. Tôi vô cùng hoảng sợ và xám mặt, vội vàng chạy lại đỡ lấy tay hắn mà cầu xin:

- Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!

Bất ngờ hắn bịch vào ngực tôi mấy phát đau đớn và nói như hét:

- Tha này! Tha này!

Dường như chưa đủ để thỏa mãn thói tàn ác,hành hạ người khác, hắn lại sấn đến để trói chồng tôi. Đối với tôi, chồng con là tất cả, tôi có thể chịu đau đớn tủi nhục đến mấy cũng được nhưng không thể đứng nhìn chồng con bị hành hạ tàn nhẫn như thế. Tức quá không thể nhịn được, tôi đành liều mạng cự lại:

- Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!

Hắn vẫn không vừa, liền tát vào mặt tôi một cái mạnh như búa bổ rồi cứ sấn đến chỗ anh Dậu…Bị dồn nén đến mức đường cùng,đã đến nước này rồi, tôi không thể chịu được nữa, dùng cái tình để van xin cũng không được, dùng cái lý cũng không thể nào khất nợ dù chỉ một ngày…Tôi thấy mình đã quá cam chịu nhẫn nhục, nghiến hai hàm răng, tôi quát:

- Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!

Tên cai lệ vẫn hung hãn bước tới chỗ chồng tôi. Bất giác, tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng. Tôi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm. Dường như sức lẻo khoẻo của những người nghiện ngập lại không bằng được với sức của người đàn bà lực điền như tôi, nhất là trong khi lòng ngập nổi oan ức, căm phẫn.

Tôi vẫn chưa nguôi cơn giận, cứ nghĩ đến cảnh chồng mình sắp bị hành hạ là ruột gan cứ như nóng lên, bất chấp hậu quả ra sau tôi cũng không sợ, lúc này tôi không còn thấy sợ, dẫu tôi cũng thừa biết rằng đụng tới cai lệ và người nhà lí trưởng cứ như đụng với “trời”, sẽ không sống được bình yên nhưng biết làm sao đây! Tôi đã nhịn quá nhiều và đã đến lúc không thể nhịn được nữa…

Chồng tôi thấy vậy cũng sợ, hình như anh ấy đang định nói điều gì với tôi nhưng vì mệt quá, ngồi lên lại nằm xuống vừa run vừa kêu:

- U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù, phải tội.

Tôi thẳng thừng và dứt khoát mãnh liệt:

- Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được.

Xác định câu nghi vấn trong những đoạn trích sau. Những đặc điểm hình thức nào cho biết đó là câu nghi vấn?a) Rồi hắn chỉ luôn vào mặt chị Dậu:- Chị khất tiền sưu đến chiều mai phải không? Đấy! Chị hãy nói với ông cai, để ông ấy ra kêu với quan cho! Chứ ông lí tôi thì không có quyền dám cho chị khất một giờ nào nữa!(Ngô Tất Tố, Tắt đèn)b) Tại sao con người lại phải khiêm...
Đọc tiếp

Xác định câu nghi vấn trong những đoạn trích sau. Những đặc điểm hình thức nào cho biết đó là câu nghi vấn?

a) Rồi hắn chỉ luôn vào mặt chị Dậu:

- Chị khất tiền sưu đến chiều mai phải không? Đấy! Chị hãy nói với ông cai, để ông ấy ra kêu với quan cho! Chứ ông lí tôi thì không có quyền dám cho chị khất một giờ nào nữa!

(Ngô Tất Tố, Tắt đèn)

b) Tại sao con người lại phải khiêm tốn như thế? Đó là vì cuộc đời là một cuộc đấu tranh bất tận, mà tài nghệ của mỗi cá nhân tuy là quan trọng, nhưng thật ra chỉ là những giọt nước bé nhỏ giữa đại dương bao la.

(Theo Lâm Ngữ Đường, Tinh hoa xử thế)

c) Văn là gì? Văn là vẻ đẹp. Chương là gì? Chương là vẻ sáng. Nhời (lời) của người ta rực rỡ bóng bẩy, tựa như có vẻ đẹp vẻ sáng, cho nên gọi là văn chương.

(Theo Phan Kế Bính, Việt Hán văn khảo)

d) Tôi cất tiếng gọi Dế Choắt. Nghe tiếng thưa, tôi hỏi:

- Chú mình muốn cùng tớ đùa vui không?

- Đùa trò gì? Em đương lên cơn hen đây! Hừ hừ…

- Đùa chơi một tí.

- Hừ … hừ … cái gì thế?

- Con mụ Cốc kia kìa.

Dế Choắt ra cửa, hé mắt nhìn chị Cốc. Rồi hỏi tôi:

- Chị Cốc béo xù đứng trước của nhà ta ấy hả?

- Ừ.

(Tô Hoài, Dế Mèn phiêu lưu kí)

1
18 tháng 3 2019

a, Câu nghi vấn: "Chị khất tiền sưu đến chiều mai phải không?"

  b, " Tại sao con người lại phải khiếm tốn như thế?

  c, " Văn là gì?", "Chương là gì?"

  d, + "Chú mình muốn cùng tớ vui đùa không?"

   + "Đùa trò gì?"

   + "Cái gì thế?"

   + " Chị Cốc béo xù đứng trước cửa nhà ta ấy hả?"

  - Đặc điểm của các câu nghi vấn:

   + Hình thức: Có dấu hỏi chấm khi viết, có các từ nghi vấn: gì, không, hả, gì thế

   + Nội dung: Mục đích dùng để hỏi

Một lần khác khi mình đang bị ốm 42 độ chuẩn bị co giật nặng. Mẹ đã khóc và gọi cấp cứu và thực hành sơ cứu.Sau 15 phút, xe cấp cứu đến mẹ lên cùng mk để chăm sóc. Cuối cùng mk đã đến bệnh viện và đã đc cứu khỏi co giật .....

25 tháng 9 2021

Tham khảo:

Trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ, vì tình yêu thương hy sinh cho chồng, chị Dậu luôn có những cử chỉ dịu dàng, hiền dịu với chồng mình. Và cũng vì yêu thương chồng, chị Dậu còn dám đứng lên phản kháng lũ cầm quyền vừa là đàn ông vừa được pháp luật bảo hộ. Tình yêu thương chồng đã cho chị sức mạnh để chống lại lũ cầm quyền ác độc. Đồng thời, chị còn là người có tinh thần phản kháng mạnh mẽ, chị đã chuyển từ đấu lí sang đấu lực. Chao ôi! (thán từ) Hơn ai khác, chị hiểu chồng chị đang trong tình cảnh ốm đau thế nào, nếu còn bị đánh trói thì chắc chắn chồng chị sẽ không chịu nổi! Vì vậy, hành động đó của chị chẳng phải là xuất phát từ tình yêu thương chồng, từ việc cai lệ và người nhà lí trưởng cứ một mực đòi trói chồng chị đi hay sao? Hơn nữa, với tinh thần phản kháng mãnh liệt của chị, chị không thể dùng cách nhún nhường nhẫn nại mà cầu xin cai lệ, người nhà lí trưởng được nên cách duy nhất chị có thể dùng đó là vùng lên đấu tranh với chúng. Một là do chị buộc phải làm thế để bảo vệ chồng trong khoảnh khắc ấy, và cũng là do chúng dồn chị đến bước đường cùng. Qua đó ta có thể thấy rằng: đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" là 1 minh chứng rõ nét cho tính cách của chị Dậu: hiền dịu, đầy vị tha, biết nhận nhục nhưng không hề yếu đuối mà trái lại luôn tiềm ẩn sức sống mạnh mẽ.

22 tháng 11 2017

Tôi chưa kịp nói hết câu, tên cai lệ đã trợn ngược hai mắt, thật ghê tởm và đáng sợ, hắn quát xối xả vào mặt tôi như để hả giận. Vì chồng mình, tôi vẫn thiết tha cầu xin, chỉ mong cho mình được khất nợ, qua ngày hôm nay thôi đối với tôi lúc bấy giờ cũng thật nhẹ nhỏm…Tên cai lệ vẫn bỏ ngoài tai lời van xin cầu khẩn của tôi, giọng hầm hè hù dọa rồi ra lệnh cho tên người nhà lí trưởng :
- Không hơi đâu mà nói với nó, trói cổ thằng chồng nó lại, điệu ra đình kia!

Tên người nhà lí trưởng hắn cứ lóng ngóng ngơ ngác, hình như ko dám hành hạ một ng` đang đau ốm, sợ xảy ra chuyện gì... Bỗng đùng đùng, tên cai lệ giật phắt cái sợi dây thừng sầm sập chạy ngay đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói gô anh Dậu lại. Tôi vô cùng hoảng sợ và xám mặt, vội vàng chạy lại đỡ lấy tay hắn mà cầu xin:

- Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!

Bất ngờ hắn bịch vào ngực tôi mấy phát đau đớn và nói như hét:

- Tha này! Tha này!

Dường như chưa đủ để thỏa mãn thói tàn ác,hành hạ người khác, hắn lại sấn đến để trói chồng tôi. Đối với tôi, chồng con là tất cả, tôi có thể chịu đau đớn tủi nhục đến mấy cũng được nhưng không thể đứng nhìn chồng con bị hành hạ tàn nhẫn như thế. Tức quá không thể nhịn được, tôi đành liều mạng cự lại:

- Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!

Hắn vẫn không vừa, liền tát vào mặt tôi một cái mạnh như búa bổ rồi cứ sấn đến chỗ anh Dậu…Bị dồn nén đến mức đường cùng,đã đến nước này rồi, tôi không thể chịu được nữa, dùng cái tình để van xin cũng không được, dùng cái lý cũng không thể nào khất nợ dù chỉ một ngày…Tôi thấy mình đã quá cam chịu nhẫn nhục, nghiến hai hàm răng, tôi quát:

- Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!

Tên cai lệ vẫn hung hãn bước tới chỗ chồng tôi. Bất giác, tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng. Tôi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm.

limdimkhông hay lắm mong bạn thông cảm

bucminhbucminhbucminhbucminh

22 tháng 11 2017
Bực quá, mặt tôi tái xám, đặt vội con bé xuống, chạy đến nắm lấy tay tên cai lệ mà van xin: - “Cháu van ông, nhà cháu vừa tỉnh được một lúc, ông tha cho”. Hắn ra bộ hách dịch, vừa nói như quát: “tha này, tha này”, vừa bịch luôn vào ngực tôi mấy cái thật đau, rồi sấn đến định trói chồng tôi. Tức không chịu được nữa, tôi chăng nghĩ gì đến thân phận mình, con giun xéo mãi cũng quằn, tôi liền cự lại: - Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ! Ngay lúc ấy, tên cai lệ nhảy sấn đến tát vào mặt tôi một cái đánh bốp, rồi cứ ngang nhiên xăm xăm định trói chồng tôi. Không còn kìm nén nỗi cơn thịnh nổ, tôi nghiến hai hàm răng lại, nói như quát: - Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem! Nói xong, tôi túm lấy cổ hắn, dúi ra cửa. Một thằng nghiện với cái sức lẻo khẻo không chống lại được sức xô đẩy của tôi, hắn ngả chỏng quèo trên mặt đất. Thế mà mồm nó vẫn lảm nhảm thét trói vợ chồng tôi.

6 tháng 7 2020

Câu nhấn mạnh hành động của chị Dậu,là một người con gái nhẹ nhàng , khéo léo nhưng cũng rất nhanh nhẹn khiến tên tay sai không kịp trở tay.

6 tháng 7 2020

Cuứ